Chương 197: Phiên ngoại 11 + 12

11.

Tôi tên là Trương Sơn, núi đá sơn, năm nay 27 tuổi.

Tôi là một người đi làm bình thường nhưng tự tin. Tốt nghiệp đại học 985, hiện đang làm việc cho một công ty thiết kế kiến trúc. Thu nhập sau thuế hàng năm khoảng hai mươi vạn. Trừ việc chưa có bạn gái, tôi tạm coi là "con nhà người ta" trong các buổi họp mặt gia đình.

Tuy nhiên, gần đây một người ưu tú như tôi lại gặp phải một vài rắc rối.

Đó là, tòa nhà công ty tôi làm việc, hình như... bắt đầu có ma.

Công việc kiếm tiền thì không có cái nào không vất vả, 996 (*) là chuyện bình thường, lúc bận rộn thì 007 (*) cũng chẳng có gì lạ.

(*) 996: làm việc từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, 6 ngày một tuần. Lịch trình này tương đương với 72 giờ làm việc mỗi tuần, vượt xa tiêu chuẩn làm việc 40 giờ một tuần theo luật lao động.

(*) 007 là một biến thể cực đoan hơn của 996: làm việc từ 0 giờ đến 0 giờ (tức là 24 giờ một ngày), 7 ngày một tuần. Thuật ngữ này ám chỉ việc nhân viên phải luôn trong tình trạng sẵn sàng làm việc hoặc trực tuyến 24/7, không có ngày nghỉ.

Trên thực tế, không chỉ công ty chúng tôi, mà ít nhất một phần ba các công ty trong tòa nhà này cũng có lịch làm việc tương tự.

À, tôi quên giới thiệu, công ty chúng tôi nằm trong một tòa nhà văn phòng sang trọng ở khu thương mại Phụng Hưng Thành.

Tòa nhà cao 52 tầng, công ty chúng tôi ở tầng 45. Cùng tầng còn có một văn phòng luật sư, một công ty xuất nhập khẩu mỹ nghệ và một công ty marketing trực tuyến.

Tất nhiên, tòa nhà này rất lớn, gần như mỗi tầng đều có vài công ty. Mỗi tháng lại có công ty chuyển đến rồi chuyển đi, đến cả tôi, người đã làm việc ở đây được bốn năm, cũng không rõ rốt cuộc mỗi tầng có bao nhiêu công ty.

Chỉ có một điều, bất cứ nhân viên cũ nào làm việc ở đây lâu một chút, đều từng nghe qua tin đồn về "Tầng tử vong của quỷ dữ".

Đó là một câu chuyện ma rất rập khuôn.

Nghe nói năm đó khi xây tòa nhà văn phòng này, từng có một công nhân bí ẩn mất tích.

Vào đêm sinh nhật âm lịch 24 tuổi của mình, người công nhân đó đã mời các đồng nghiệp uống rượu, ăn xiên nướng, rồi nói đi vệ sinh. Kết quả là đi mãi không thấy về, không bao giờ quay lại nữa.

Anh ta sống không thấy người, chết không thấy xác, cứ như bốc hơi khỏi thế gian, biến mất không dấu vết. Ngay cả cảnh sát cũng không thể tìm thấy.

Mãi đến nhiều năm sau, một người đồng hương của công nhân mất tích đã lỡ lời trong lúc say rượu, thừa nhận mình đã giết người.

Cảnh sát bắt người và thẩm vấn, mới biết được người đồng hương này có mâu thuẫn tiền bạc với nạn nhân. Hôm đó, trong lúc nóng giận đã g**t ch*t đối phương, vì sợ bị bắt, nên đã giấu xác vào bức tường ngoài của tòa nhà đang xây, để "chết không đối chứng".

Lúc đó, anh ta đang xây chính là bức tường của tầng 44.

Vụ án đã được phá, nhưng thi thể đã hòa làm một với bức tường, không thể lấy ra, chỉ có thể để thi thể ở đó, vĩnh viễn "nhìn chằm chằm" những người ra vào tầng này.

Chuyện này thật hay giả tạm thời không bàn tới, nhưng tầng 44 thực sự có chút quái đản.

Tôi nhận thấy, bất kể là công ty nào, chỉ cần chuyển vào tầng 44, họ nhất định sẽ nhanh chóng đóng cửa hoặc chuyển đi, dường như không có công ty nào trụ được quá ba tháng.

Tầng 44 rộng lớn, quanh năm trống rỗng, bản thân điều này đã rất bất thường.

Gần hai tháng nay, lại có một công ty mới chuyển vào tầng 44.

Tôi đặc biệt chú ý đến sơ đồ phân bố tầng ở đại sảnh, trên biển ghi là một công ty quảng bá tên là Tam Đồ Xuyên.

Không, không, không, trọng tâm tôi muốn nói không phải công ty Tam Đồ Xuyên mới chuyển đến này.

Trọng tâm là, tầng 44, cái mà mọi người gọi là "Tầng tử vong của quỷ dữ", gần đây dường như quấy phá dữ dội hơn.

Sau đây, tôi sẽ tổng hợp lại những tin đồn về "Tầng tử vong của quỷ dữ" mà tôi đã nghe được khi đang làm việc riêng ở phòng trà.

Đầu tiên, nút bấm "44" của thang máy không biết từ lúc nào đã biến mất một cách bí ẩn, khi ấn nút thang máy sẽ nhảy trực tiếp từ "43" lên "45", không có bất kỳ chuyển tiếp nào ở giữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!