Chương 34: Sói đến rồi

"Thật sự là hai cậu".

Đối phương nói, trong mắt đầy phức tạp lướt qua người bà nội Trương nhìn Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư.

Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư cũng bị giật mình, bọn họ không nghĩ tới người gõ cửa tối nay thế nhưng lại là Đổng Hiểu Yến.

Có lẽ là cô đã về nhà rồi, đổi một bộ quần áo mới tinh, tuy rằng gương mặt gầy còm không có thịt, nhưng đôi mắt cũng xem như có hồn, hoàn toàn khác với vẫn đục vô hồn khi tình cờ nhìn thoáng qua ở thôn Tiểu Thụ kia.

Tới cùng Đổng Hiểu Yến còn có ba cô Đổng Chấn Trung, khí thế đầy người kia, nhìn giống như làm lãnh đạo.

Bà nội Trương hồ nghi theo tầm mắt của Đổng Hiểu Yến nhìn về phía Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư, hỏi, "Tìm hai đứa à?".

Ứng Vọng không lên tiếng.

Ngụy Vân Thư đáp lại, "Vâng, tìm bọn con, bà nội Trương nội về nghỉ ngơi đi".

Nói rồi, anh lại nói với cha con nhà họ Đổng, "Hai vị, mời vào".

Đổng Hiểu Yến còn chìm trong hoảng sợ đối phương thật sự là Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư, ngược lại là Đổng Chấn Trung đáp một tiếng, sau đó xách theo quà tặng kéo Đổng Hiểu Yến đi vào.

Đi thẳng đến phòng khách, Đổng Chấn Trung đặt bánh trung thu lên bàn.

Lúc này, rốt cuộc Ứng Vọng cũng lấy lại tinh thần, cậu hỏi, "Chuyên bên kia đã giải quyết rồi?".

Đổng Chấn Trung đã sớm biết quan hệ của Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư, không sợ trước đây bọn họ chưa từng gặp mặt. Ông đáp, "Đã giải quyết".

Ứng Vọng hỏi, "Vậy người trong thôn...".

Đổng Chấn Trung nói, "Nên thi hành án thì thi hành án, nên đưa về nhà thì đưa về nhà".

Ứng Vọng thoáng yên tâm, có điều...

"Còn có những người trước kia bị bán đến chỗ khác...".

"Có người đã tìm được, có người đang chạy tới, có người vẫn đang tìm". Đổng Chấn Trung thấy Ứng Vọng lo lắng, lại nói, "Cậu yên tâm, miệng của bọn họ đã bị cạy ra, lần dây tìm quả, tôi sẽ nhìn chằm chằm".

"Cảm ơn". Ứng Vọng thật tâm thật ý nói.

Cậu nghĩ thầm, người bị bắt ở lại thôn Tiểu Thụ đều được đưa về nhà, người bị bán đến địa phương khác có vài người đã tìm được rồi, kết quả này đã khá hơn nhiều so với tình huống hoàn toàn bị vùi lấp trong xoáy nước.

Đổng Chấn Trung lại nghiêm túc mà chân thành nói, "Là tôi nên cảm ơn các cậu, nếu không phải các cậu cung cấp manh mối, không biết phải đến lúc nào tôi mới có thể tìm được con gái tôi về, cũng không biết phải đến khi nào mới có thể để những nhóm phụ nữ và trẻ con vô tội đó trở lại bên cạnh gia đình của họ, là chúng tôi nên cảm ơn các cậu".

Nói xong, ông đứng lên, trịnh trọng cúi đầu một cái về phía Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư.

Hai người vội vàng tránh đi, liên tục nói không cần.

Lại ngồi xuống, không khí nhẹ nhàng hơn một chút so với vừa rồi, Ngụy Vân Thư mời bọn họ ăn trái cây.

Ánh đèn mờ nhạt, Đổng Hiểu Yến cảm thán, "Không nghĩ tới hai người các cậu thật sự trốn ra được".

Ứng Vọng do dự mà hỏi, "Nơi đó sau đó thế nào?".

Đổng Hiểu Yến nói, "Theo tôi biết được, có lẽ là vào ban đêm bọn họ phát hiện không thấy các cậu, vừa mới bắt đầu còn cho rằng là vào núi tìm đồ ăn, nhưng nửa đêm cũng không thấy các cậu trở về, thì biết có thể là có chuyện xấu rồi. Vì thế, vào lúc ban đêm trong thôn lập tức ầm ĩ cả lên, đèn đuốc sáng trưng, mấy người bọn tôi cũng bị trông coi nghiêm ngặt hơn, không ít người dường như suốt đêm đi đến trong huyện, muốn đi bắt các cậu trở về".

Nói đến đây, Đổng Hiểu Yến cười một cái, "Chỉ là bọn họ cũng không được như ý muốn, trong thôn náo loạn ầm ĩ gần một tháng, nhưng trước sau như một không thấy được bóng dáng các cậu".

Thôn Tiểu Thụ, có trực tiếp tham gia bắt người, có theo dõi canh gác, có mua người, có bán người, tất cả người trong thôn đều tham dự, hoàn toàn là một thôn buôn người, người trong thôn đều biết bọn họ đang làm chuyện gì. Cô đã từng rất nhiều lần thử chạy trốn khỏi thôn Tiểu Thụ, tự cho là kế hoạch không chút sơ hở, nhưng không nghĩ tới mới hành động không bao lâu đã bị phát hiện.

Mà phát hiện cô không phải chó trong thôn, chính là người vốn nhìn qua không chút đặc biệt nào, hoặc là người trước đó nhìn qua hiền lành, tóm lại, không có một người tốt nào. Một khi bị người phát hiện động tĩnh, vậy cả thôn đều sẽ tới bắt, hoàn toàn không thể chạy thoát.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!