Cả nhà bà nội Trương đã lên mâm, nồi trong bếp đương nhiên là không cần. Ứng Vọng đi vào rửa thêm lần nữa nồi bà nội Trương đã rửa trước đó, tiếp đó thêm nước luộc sơ đậu hủ đã cắt khối nhỏ một lần.
Sau đó vớt đậu hủ lên, không vội làm thành đồ ăn, mà là đổ dầu bắt đầu chiên cá khúc trước.
Cậu muốn làm một món cá cắt khúc kho.
Ban đầu cậu định làm cá kho, chỉ là nồi của bếp đất quá lớn lại không cách nào di chuyển, không có cách nào chiên cả con cá, cho nên cũng chỉ có thể lùi một bước, chọn cắt cá thành khúc.
Thịt cá chạm đến dầu đun nóng, trong nháy mắt mùi hương đã bị kích phát ra tới, thịt cá màu trắng dần dần biến thành màu vàng óng, ngay cả da cá cũng trở nên giòn rụm thơm lừng. Lúc chiên cá khúc phải dùng lửa nhỏ, bằng không dễ chiên khét, như vậy lúc ăn vào sẽ có một chút vị khét, bởi vậy chờ chiên xong toàn bộ cá khúc, thời gian đã qua một lúc lâu.
Nhân lúc trong nồi còn dầu, thêm gừng và tỏi nhuyễn, ớt khô khoanh, ớt ngâm tự làm và tương đậu vào xào thơm, tiếp theo đổ cá khúc vào xào chung một lượt, lúc sau thêm nước nấu vài phút, lại thả muối, nước tương, một chút giấm, bột ngọt và tiêu xay điều hòa mùi vị, cuối cùng dùng nước tinh bột làm sánh một chút là có thể ra nồi.
Rửa nồi sạch sẽ, lại đổ dầu vào cho thịt băm vào xào thơm, chờ xào khô lượng nước bên trong thịt thì thả hành, gừng, tỏi, hoa tiêu, tương ớt và mấy viên chao vào, chậm rãi xào ra dầu đỏ sau đó thêm nước, dùng các loại gia vị như muối, nước tương, đường nhuyễn, nấu sôi canh sau đó đổ đậu hủ khối đã luộc sơ vào, lại dùng nước tinh bột thêm vào trong canh nhiều lần mỗi lần một ít, cho đến khi nước canh bắt đầu trở nên đặc sệt thì ra nồi.
Đậu hủ Ma Bà làm không chậm, nhưng hương vị cay rát lại tràn đầy cả phòng bếp. Ngụy Vân Thư bị hương vị đậm đà này hấp dẫn, không nhịn được chui vào phòng bếp, "Đậu hủ Ma Bà? Thảo nào mùi lại hăng như vậy".
Ứng Vọng vừa bận việc vừa trả lời, "Món cay Tứ xuyên kinh điển, làm sao mùi vị có thể không hăng được?".
Ngụy Vân Thư tự giác đến trước bếp nhóm lửa, "Muốn xào rau tiến vua miếng à?".
Ứng Vọng ừ một tiếng, "Làm một món chay thanh đạm".
Rau tiến vua đã cắt miếng sẵn đặt một bên, nhưng Ứng Vọng cũng không phải xào không, mà là định dùng tóp mỡ đựng trong bình sau khi rán hết mỡ trước đó tới xào. Tóp mỡ xen lẫn trong mỡ heo trắng như tuyết, vừa chạm vào chảo nóng đã lập tức tan chảy, miếng da vàng óng dầu sôi xèo xèo.
Ứng Vọng chỉ thả một ít khoanh ớt đỏ tươi, sau đó lập tức đổ rau tiến vua cắt miếng vào trong nồi bắt đầu xào. Theo sức nóng liên tục, rau tiến vua miếng chậm rãi chín, dùng muối, một chút nước tương và bột ngọt điều vị là được.
Cuối cùng, là một món canh cải thìa thịt viên.
Thịt băm là Ngụy Vân Thư băm thủ công, Ứng Vọng không thích cắn phải gừng tỏi nhuyễn trong thịt viên, cậu luôn cảm thấy rất ảnh hưởng vị giác, bởi vậy lúc làm thịt viên cậu lựa chọn trước tiên ngâm hành gừng tỏi ra nước, sau đó lúc ướp thịt băm trực tiếp dùng.
Trải qua quấy trộn liên tục thịt băm đã sánh lại, canh trong nồi đã đun sôi sau đó dùng tay nặn từng viên thịt viên cho vào nồi, chờ thịt viên được nấu chín tiếp theo thêm một chút cải thìa, như vậy canh cải thìa thịt viên cũng đã hoàn thành mĩ mãn.
Ngụy Vân Thư ngửi mùi pha trộn của các loại mùi thơm trong phòng bếp chỉ cảm thấy bụng đói ục ục, anh vội vàng bưng đồ ăn đến phòng khách.
Ứng Vọng thì đi rửa mặt, làm xong một bữa cơm, cậu đã chảy mồ hôi đầy mặt, phải rửa một cái mới thoải mái.
Cuối cùng, trên bàn cơm bày đầy một bàn.
Khâu nhục màu đỏ sẫm đã dùng chén lật mặt lại, miếng thịt dính liền với da đứng thẳng chỉnh tề trong chén; cá cắt khúc kho đựng trong một chén lớn, mỗi một khúc thịt cá đều có màu vàng óng; đậu hủ Ma Bà dùng hành thái điểm xuyết, đỏ xanh giao nhau nhìn qua cực kì đẹp mắt, mà đậu hủ khối mang theo nước canh đặc sệt không thể nghi ngờ cũng rất hấp dẫn người khác; rau tiến vua cắt miếng xào tóp mỡ thì trông có vẻ không hợp nhau, nhưng màu sắc xanh tươi lại cực kì thu hút ánh nhìn, mấy khoanh ớt đỏ cùng tóp mỡ vàng nâu cũng khiến món ăn tăng thêm sức hấp dẫn; đĩa đồ kho đủ món đã được chừa lại từ trước rất phong phú, thịt đầu heo kho, trứng kho đã cắt, các loại đồ ăn chay kho xen lẫn với nhau, làm người ta không biết nên gắp cái nào mới tốt; canh cải thìa thịt viên mùi vị thanh đạm, từng viên thịt viên trôi lơ lửng ở trong canh, xen lẫn vào nhau với cải thìa.
Sáu món ăn, có mặn có chay và có canh, còn có rau trộn, mang ý nghĩa thuận lợi suôn sẻ.
Ngoài ra, bánh Trung thu tự mình mua cũng bày ra bốn cái, xếp chồng lên nhau theo kiểu ba một, tinh xảo lại đẹp mắt; còn có bánh nhân đậu bà nội Trương đưa cũng dọn lên bàn.
Ban đầu Ứng Vọng không đoán được bà nội Trương sẽ đưa bánh nhân đậu cho bọn cậu, cho nên đã chuẩn bị trái cây, tổng cộng gom đủ tám loại, ngụ ý tốt cát tường như ý, nhưng nếu bà nội Trương đã tặng đồ ăn, vậy trái cây kia cũng không cần bày, đều như nhau.
Tám loại đồ ăn bày trên bàn vuông ở giữa quả thật rất xa hoa, mỗi người lại xới một chén cơm trắng, sau đó ngồi đối diện nhau, làm Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư trong phút chốc có loại cảm giác đời này đã viên mãn.
Bằng vào quan hệ của hai người, giữa đôi bên hoàn toàn không cần khách sáo, cầm đũa lên là ăn ngay.
Ứng Vọng dẫn đầu phát động tấn công về phía khâu nhục.
Miếng thịt cố ý cắt dày một chút được bột gạo xay mịn bao phủ, lúc dùng đũa gắp lên còn hơi run một chút, nhưng cũng không có bột gạo rào rạt rơi xuống, bởi vì dầu chưng ra đã kết dính chúng nó bám vào trên thịt. Đỏ sẫm, màu sắc cực kì hút mắt.
Vào miệng rồi, thịt đã chưng mềm nhừ nhấp nhẹ một chút là tan ngay, miếng thịt thoạt nhìn rất dầu mỡ kia ăn vào lại không ngấy chút nào, chỉ còn lại thơm ngon không gì sánh kịp.
Khâu nhục thường chia thành vị mặn và vị ngọt, cả hai loại Ứng Vọng đều thích ăn, nhưng nếu nhất định phải lựa chọn, vậy có khả năng cậu sẽ nghiêng về vị mặn hơn một chút. Nguyên nhân rất đơn giản, vị mặn ăn với cơm không dễ ngán, mà vị ngọt bình thường Ứng Vọng ăn ba bốn miếng sẽ ngấy không muốn tiếp tục ăn nữa. Nhưng vị mặn cậu lại có thể ăn một mình hơn nửa chén. Kể cả bột gạo nhuyễn ở đáy chén, bị dầu ngâm béo ngậy, dùng để trộn cơm ăn rất đưa cơm.
Đương nhiên, trên bàn nhiều đồ ăn như vậy, không vội trộn cơm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!