Chương 32: Bánh nhân đậu

"Ông chủ nhỏ, hôn nay có những món nào vậy?".

"Ông chủ nhỏ, có bán vịt kho không?".

"Thịt đầu heo kho vẫn có nhỉ?".

"Tôi muốn hai cái giò heo, lại cân cho tôi một cân đồ ăn chay kho!".

"Nhất định có trứng kho nhỉ?".

"...".

Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư còn chưa dỡ hàng, nhóm khách hàng cũng đã chen lấn nhau đặt câu hỏi.

Bọn họ đều là khách hàng trung thành của quầy hàng nhỏ, tuy rằng giá của đồ ăn trên quầy hàng nhỏ đều hơi đắt, nhưng không chịu nổi mùi hương quá thơm, thỉnh thoảng ăn một lần vẫn gánh vác được. Huống hồ đồ ăn của người ta vừa ngon lại vừa ít, bọn họ muốn mua mỗi ngày cũng không nhất định tranh được!

Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư nắm chặt thời gian bày thau vại ra quầy, vừa bận rộn vừa trả lời, "Có, đều có".

Đôi mắt của nhóm khách hàng gắt gao nhìn chằm chằm những cái thau cái vại kia, chóp mũi ngửi được mùi hương từ bên trong bay ra ngoài, nuốt nước miếng hỏi, "Bọn tôi đều có thể mua được nhỉ?".

Chuyện này cũng không chắc.

Ứng Vọng chỉ đành phải nói, "Hôm nay chuẩn bị thêm đồ ăn".

Khách hàng xếp phía trước nháy mắt nhẹ nhàng thở ra trong lòng, tuy rằng ông chủ nhỏ không trả lời rõ ràng câu hỏi của bọn họ, nhưng nếu chuẩn bị thêm đồ ăn, vậy người xếp phía trước như bọn họ dù thế nào cũng có thể mua được nhỉ?

Người xếp hàng tít phía sau thì rướn cổ xem thử, bọn họ hoàn toàn không nghe rõ đến cùng phía trước nói cái gì.

Chỉ là trong khoảnh khắc lo lắng chờ đợi, mùi hương nồng đậm lại quen thuộc nhảy vào xoang mũi, chuyện này làm bọn họ tức khắc hiểu được, nhóm ông chủ trẻ đã bắt đầu bán món kho!

Mà người xếp hàng ở phía trước đã trợn tròn mắt, vịt kho! Thật sự có vịt kho!

"Trước đó có không ít khách hàng đều nói muốn ăn vịt kho, vì cảm ơn sự ủng hộ của mọi người đến hôm nay, nhân ngày lễ Trung thu, bọn em lại làm một ít vịt kho, cũng chúc mọi người ngày lễ vui vẻ, vạn sự thuận lợi". Ứng Vọng nói xong mấy câu nghĩ sẵn trong đầu này, chính thức nói, "Một cân vịt kho ba đồng tiền, bán từ nửa con, hoan nghênh mọi người ghé mua".

Trong nhóm người đầu tiên là sửng sốt một chút, tiếp theo thì bộc phát ra tiếng hoan hô liên tục, mấy câu "Ông chủ nhỏ Trung thu vui vẻ nhé!" "Hai ông chủ trẻ Trung thu cũng phải ăn ngon uống tốt nhé!" "Chúc ông chủ trẻ kinh doanh phát đạt!" liên tiếp không ngừng.

Bầu không khí tại hiện trường sôi nổi, làm người ở gần đó giật mình liếc nhìn, nghĩ thầm chỗ này xảy ra chuyện náo nhiệt gì? Lẽ nào là bán món kho giá rẻ?

Ý nghĩ này vừa xuất hiện, dưới chân thuận thế rẽ một cái chạy nhanh lại đây, chỉ sợ có của hời lại không chiếm được.

Giống như hươu cao cổ rướn cổ đợi trong chốc lát, cuối cùng nhìn thấy có người xách đồ ăn đã mua lại đây, người nọ vui vẻ phấn khởi, cực kì giống dáng vẻ chiếm được của hời. Bởi vậy, hắn vội vàng tiến lên đón, mở miệng hỏi ngay, "Hôm nay đồ ăn bán giá rẻ hả?".

Người nọ sửng sốt một chút, "Cái gì?".

Người này chề môi hướng về phía quầy hàng nhỏ đang bận rộn, "Bên đó, món kho".

"Không có". Với tư cách là người trong cuộc xếp hàng ở vị trí đầu tiên, chính tai nghe được ông chủ nhỏ giới thiệu giá cả, hắn rất có quyền lên tiếng, "Giống với trước kia thôi".

Người này mờ mịt, kinh ngạc hỏi, "Vậy lúc nãy mấy người ầm ĩ tưng bừng như vậy là đang nói cái gì chứ?".

Người nọ hiểu ra, bỗng nhiên tỉnh ngộ, "Ồ, ông nói chuyện này hả...".....

Cách đó không xa, chuyện buôn bán của Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư vô cùng bận rộn. Với tư cách là món ăn được ưa chuộng chỉ từng lên quầy một lần sau đó cũng chưa từng xuất hiện nữa, có thể nói vịt kho được tất cả mọi người ca tụng và yêu thích. Cả người đều là thịt, còn là đồ ăn chín mua về là có thể trực tiếp bưng lên bàn, thậm chí hương vị cũng là đẳng cấp số một, giá cả còn hợp lí, thế này nào có thể không tranh giành?

Không chỉ vịt kho từng là phù dung sớm nở tối tàn, bên trong còn có thịt đầu heo kho, giò heo kho, trứng gà kho, kể cả đồ ăn chay kho, không có món nào là bọn họ không thích.

Hôm nay, cho dù ngày thường có thiếu tiền hay không đều bằng lòng mua một chút thịt kho về bày biện trên bàn. Người trong túi quả thật eo hẹp cũng bằng lòng tiêu tiền mua một cân hoặc nửa cân đồ ăn chay kho, sau đó da mặt dày muốn hai muôi nước kho, sau khi lấy về nhà thả một ít đậu hủ, nấm, rau xanh, giá đổ, miến, vân vân, nấu chung với nhau, một nồi to tràn đầy, mùi vị đó cũng không kém chút nào.

Tóm lại, cũng như đồ ăn kho, cách ăn có trăm kiểu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!