Chương 31: Khâu nhục

Mặt trời vừa lên, gió mát hây hẩy.

Đón gió nhẹ buổi sáng phất vào mặt, sáng sớm Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư đã ra cửa mua đồ ăn.

Vịt sống, thịt heo, đầu heo và giò heo đã đặt trước, đậu hủ chiên phồng, đậu hủ khô mới làm sáng nay, củ sen mới hái, cá sống tung tăng nhảy nhót ở trong nước, còn có bánh Trung thu, kẹo, các loại đồ ăn kèm, vân vân, đồ vật nhiều đến nỗi suýt chút nữa hai người không xách được.

Về đến nhà, hai người lập tức bắt đầu bận việc. Bởi vì đồ ăn cần xử lí quá nhiều, nên ngay cả bà nội Trương cùng tới hỗ trợ.

Vốn dĩ Ứng Vọng muốn từ chối, nhưng bà nội Trương lại không thèm để ý nói, "Hôm nay đồ hai đứa bán nhiều, nội bèn phụ một chút, cũng không giúp được bao nhiêu".

"Sao có thể". Ứng Vọng nói, "Nội làm việc nhanh nhẹn, còn tốt hơn con nhiều".

Bà nội Trương biết cậu dỗ mình vui vẻ đây mà, không nhịn được cười ra tiếng, "Già rồi, không thể so với thanh niên trai tráng như hai đứa".

Hôm nay không chỉ có đầu heo, giò heo cần rửa sạch, mà còn có vịt sống cần làm và tẩy rửa, những chuyện này đều tương đối phí công sức, ngoài ra còn có rong biển, củ sen, đậu phộng, nấm mèo, nấm đông cô này kia cần phải rửa, hơn nữa số lượng hôm nay chuẩn bị nhiều hơn trước đây, đương nhiên lượng công việc cũng lớn hơn. Thịt thì do Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư xử lí, mà đồ ăn chay thì để bà nội Trương mang theo Lưu Thanh và Lưu Phương làm.

Nói ra thì chỉ tốn mấy câu, nhưng làm rồi lại là đủ loại rườm rà.

Buổi sáng không có thời gian làm chuyện khác, vừa lúc ngày hôm qua đã dựng bếp ở trong sân, lúc nãy Ngụy Vân Thư lại đặt nồi lên, bên trong đang đun nước rửa thịt. Ứng Vọng thả trứng gà vào nấu, lát nữa có thể dùng để lót bụng, còn dư lại thì sẽ dùng để kho.

Sau khi nấu chín trứng gà Ứng Vọng bèn gọi bọn họ đến ăn trước, Lưu Thanh và Lưu Phương lập tức bắt đầu nuốt nước miếng. Từ sau khi Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư thuê phòng của nhà nhóc, bữa cơm trong nhà tốt hơn trước kia một chút, thỉnh thoảng cũng có trứng gà ăn, nhưng số lần không phải rất nhiều, bởi vậy hai anh em nhìn thấy trứng gà cũng rất thèm.

Ứng Vọng thấy bọn họ như vậy trong lòng mềm nhũn, "Ăn đi, ăn xong rồi còn phải làm việc đấy".

Trên thực tế, từ sau khi hai anh em bắt đầu hỗ trợ làm việc Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư sẽ thường xuyên tặng đồ ăn cho bọn nhóc ăn, mà hai người bọn nhóc cũng có chút quen nếp. Lúc này, nhìn trứng gà trước mắt, Lưu Thanh và Lưu Phương cũng không từ chối, nói cảm ơn rồi thì nhận lấy trứng gà.

Nhìn đến đôi mắt sáng lấp lánh của hai anh em, lời nói đến cổ họng của bà nội Trương lại bị nuốt trở vào, trong lòng ghi tạc ý tốt của hai người Ứng Vọng.

Ăn xong trứng gà, lại tiếp tục bận rộn.

Đầu heo vào nồi, giò heo vào nồi, vịt vào nồi, trứng gà và các loại đồ ăn chay lần lượt vào nồi...

Các loại mùi hương bay đầy trong sân, lan đến các hộ gia đình ở gần đó đều ngửi được, thầm nói trong lòng cái này thơm ghê, so với đồ ăn bọn họ chuẩn bị đón lễ còn thơm hơn!

Đồ ăn đều đã đặt lên kho, cuối cùng người cũng có thể ngồi xuống nghỉ ngơi một chút.

Bởi vì hai cái nồi đều đang nấu, Ứng Vọng bèn thương lượng với bà nội Trương, "Bà nội Trương, đồ ăn trong nồi còn phải tiếp tục nấu, chờ lát nữa con dùng nồi nhỏ làm một ít đồ ăn kèm, chúng ta nấu mì sợi ăn được không?".

Buổi trưa cần dùng nồi trong phòng bếp, chuyện này Ứng Vọng đã nói trước với bà nội Trương, bà nội Trương cũng đã đồng ý. Bởi vậy lúc này nghe Ứng Vọng sắp xếp như vậy, bà nội Trương cũng cười trả lời, "Được đấy, hôm nay nội có lộc ăn rồi".

"Con cũng chỉ tùy tiện làm một chút, nội đừng chê là được".

"Sao có thể chứ".

Chờ gần đến giờ cơm, Ứng Vọng bèn đi chuẩn bị đồ ăn cho bữa trưa. Bởi vì chỉ có một cái nồi nhỏ nấu mì, cậu cũng không làm được đồ ăn quá phức tạp, trực tiếp cắt một khối trên thịt mua buổi sáng rồi băm thành thịt băm, sau đó cắt đậu hủ thành khối nhỏ, chuẩn bị sẵn cà chua và hành gừng tỏi.

Lửa của nồi nhỏ đã được Ngụy Vân Thư nhóm lên, còn làm sẵn mấy cái trứng chiên. Sau khi Ứng Vọng tiếp nhận thì trước tiên đổ dầu vào xào thịt băm, sau khi múc ra lại cho đậu hủ vào chiên, để tránh đậu hủ bể nát, lúc này không thể liên tục dùng sạn lật trở, phải chờ nó chiên từ từ, cho đến khi mọi mặt đều vàng giòn thì múc đồ ăn ra khỏi nồi. Tiếp đó, cho hành gừng tỏi và ớt bột vào phi thơm, lại thêm cà chua vào xào ra nước, cuối cùng thêm nước.

Sau khi canh sôi cho thịt băm xào sẵn và đậu hủ vào, thả muối, nước tương, bột ngọt, các loại gia vị, rải một nhúm hành thái, đồ ăn kèm mì đã hoàn thành.

Lại thêm nước vào nồi nấu sôi, cho mì sợi vào nấu chín, lại chần chút rau xanh, rưới đồ ăn kèm lên, chén mì có mặn có chay nháy mắt ra lò.

Hương vị của trứng chiên không cần nói nhiều, dù sao cũng thơm đến người ta rơi lệ. Thịt băm tự mang mùi đồ ăn mặn, đậu hủ được chiên ngoài giòn trong mềm, bởi vì liên quan đến cà chua còn có một chút vị chua trộn lẫn trong đó, cộng thêm hành gừng tỏi phi quá thơm, làm cho mỗi một sợi mì sau khi được trộn lên đều được bao phủ trong từng tầng mùi vị rõ ràng, lại thêm một đũa gỏi dưa chua ngon miệng giải ngấy, có thể chôn đầu vào chén ăn mà không ngẩng lên.

Xì xụp xì xụp~

Trong lúc nhất thời, trong viện toàn bộ đều là tiếng hút mì.

Tóm lại, chỉ hai chữ: thỏa mãn!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!