Chương 29: Bỏ lỡ vở kịch hay

Mây tan mưa tạnh, màu trời sáng rõ.

Nhiệt độ không khí mùa hạ cao, nước mưa khô rất nhanh, chỉ qua một ngày một đêm, đã có thể đi bộ trên nền đất như thường. Mọi người cũng khôi phục lại nhịp điệu trước đây ra cửa mua đồ ăn hoặc là đến nhà người quen chơi một chút.

Ứng Vọng và Ngụy Vân Thư mở quán như thường lệ.

Người ở cổng trường học vẫn đông như mọi ngày, chẳng qua quầy hàng của anh em họ Vương lại vắng vẻ lạnh tanh.

Ứng Vọng: "?".

Khách hàng mua bánh kẹp thịt còn chưa tới sao?

Nhưng có phải đâu nhỉ, quầy hàng của bọn họ bên này vừa bày lên đã có người đến đây xếp hàng rồi. Bởi vì người mua đồ ăn không ít, Ứng Vọng rất bận rộn, cho nên không rảnh đi nghiên cứu sâu hơn bên anh em họ Vương kia đã xảy ra chuyện gì, tận đến khi có người hỏi, "Ông chủ nhỏ, hôm qua hai cậu không mở quán hả?".

Ứng Vọng vừa bận việc vừa trả lời, "Ngày hôm qua trời mưa nên không có tới".

Người kia tiếp tục hỏi, "Không phải buổi chiều hết mưa rồi sao, vì sao cũng không mở quán?".

Đương nhiên Ứng Vọng không thể nói là mắc bệnh lười muốn tranh thủ nghỉ ngơi, chỉ nói, "Mặt đường trơn trợt không dễ đi, đoán chừng cũng không bao nhiêu người bằng lòng ra cửa, cho nên dứt khoát không đến".

Người nọ thở dài, "Vậy thật đáng tiếc".

Ứng Vọng khó hiểu nhìn người nọ, "Sao vậy?".

Lại thấy hai mắt người nọ liếc nhìn về phía quầy hàng của anh em họ Vương ở kế bên, sau đó mới nói, "Hôm qua anh em bọn họ tới, có điều giống như cậu nói, ngày mưa mọi người không thích ra cửa, cho dù là người đến đón con cháu cũng không thích ở lại lâu, vội vội vàng vàng dẫn con cháu chạy về nhà, thế cho nên đồ ăn của bọn họ bán không hết, sau đó buổi chiều bèn chạy tới cổng xưởng đồ hộp bán".

Tươi cười trên mặt Ứng Vọng khựng lại một chút, nhưng chốc lát đã khôi phục tự nhiên, "Bán thì bán thôi, cũng không thể để đồ ăn hỏng được".

Người nọ lại trợn trắng mắt, "Đồ ăn bị hỏng rất đáng tiếc, nhưng cũng không thể bán đồ ăn đã hỏng đâu".

Ngụy Vân Thư nghiêng đầu.

Ứng Vọng đầu tiên là ngơ ngác, sau đó giật mình hoảng sợ, "Xảy ra chuyện gì?".

Người nọ hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt rất xấu.

Khách hàng khác bổ sung, "Có thể xảy ra chuyện gì, bọn họ bán đồ ăn đã bị hỏng cho người khác ăn chứ sao".

Ứng Vọng nghĩ không ra điểm mấu chốt trong đó, "Không thể nào, thịt nấu buổi sáng, cho dù để cả buổi chiều cũng không đến mức bị hỏng đâu nhỉ?".

"Không phải thịt bị hỏng, là rau thơm và hành bên trong". Có người giải thích, "Bọn họ buôn bán không giống với hai người các cậu, đồ ăn bên này của hai cậu đều là cắt trộn ngay tại chỗ, nhưng bên kia là trộn sẵn ở nhà rồi mang đến đây, rau thơm và hành kia còn sống trộn cùng với ớt và thịt băm, mấy ngày nắng nóng này thì bị ngâm hỏng".

Ứng Vọng nghe xong mặt đơ ra.

Mấy thứ rau thơm và hành này sau khi rửa qua nước rồi cắt khúc quả thật không dễ bảo quản, nhất là lúc thời tiết nóng thế này, nếu như khô ráo còn may ra, nhiều nhất là ngả vàng một chút. Nhưng nếu đã khuấy trộn cùng với thịt băm và ớt xanh, bên trong đó lại không phải ngập dầu, vốn dĩ đã dính nước rất dễ hỏng, thời tiết này lại còn nóng và ẩm, quả thật là rất dễ bị biến chất.

Ứng Vọng không thể hiểu được, "Tự bọn họ không phát hiện sao?".

Biện pháp giải quyết chuyện này rất đơn giản. Nếu phát hiện đồ ăn bị đổi vị, vậy cứ trực tiếp đổ sạch là được.

Nhưng nhóm khách hàng lại không nghĩ như vậy, trợn mắt đến tròng trắng cũng sắp lật đến chân trời rồi, "Nhất định là không nỡ bỏ rồi, xem người khác như đưa ngốc mà lừa gạt, sau đó trực tiếp lấy đến bán".

Ứng Vọng hỏi, "Người ăn kia không sao chứ?".

"Thật ra không sao, chỉ là tức giận không nhẹ". Có người nói, "Nghe nói người ta tìm tới chỗ hai người bọn gã muốn ba mặt một lời, kết quả đối phương chối bay không nhận, còn nói là người kia nghi oan. Chọc người ta tức giận, bẻ một miếng trực tiếp nhét vào trong miệng hai người bọn gã, sau đó thì đánh nhau".

Ứng Vọng trừng lớn mắt, "Còn đánh nhau?".

"Đây có là gì". Có người còn cho là đúng nói, "Dám dùng thứ cho vào miệng đến lừa gạt, sau khi bị phát hiện còn sai rành rành nhưng vẫn cãi cố, loại người này chỉ đánh một trận là còn nhẹ".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!