Chương 28: (Vô Đề)

"Tại hạ họ Trịnh, tên Ngân Tử. Nhị vị đại hiệp, hạnh ngộ hạnh ngộ!" Nam nhân vừa nói vừa lấy hai xấp giấy nhét vào tay hai người, tựa như đưa danh thiếp.

"Trịnh Ngân Tử?" Tiền Tiểu Phi kỳ quái nhắc lại cái tên vừa nghe thấy, cũng không nghĩ thêm gì, liền chuyển sự chú ý tới xấp giấy trong tay.

Kỳ thực nói là một xấp cũng không thỏa đáng, cái này cũng đáng gọi là một quyển sách đi, dùng miên tuyến gắn các trang, đúng như phong cách sách cổ. Bìa màu lam đậm viết bốn chữ to bắt mắt – [Giang hồ bí văn], phía dưới còn có một dòng chữ nhỏ hơn: Hồi thứ mười ba.

Tiền Tiểu Phi nhẹ nhàng mở sách, đập vào mắt ra một hàng chữ to, bất giác, hắn lẩm nhẩm đọc.

"Đón xem tin tức về việc Cổ Niệm Tuyết, Mục Viễn Chi bỏ trốn… Bí mật nữ tử nửa đêm tới Thích Thiện Tự… Đệ đệ của Mã hoàng hậu vì trốn cung đình tranh đấu mà lưu lạc giang hồ…"

Một lúc lâu sau, Tiền Tiểu Phi gian nan ngẩng đầu, cả người run rẩy, câm nín luôn. Quay đầu nhìn Kim Hàn, xem ra tình trạng cũng không khác nhau là mấy.

Một ý niệm không hẹn mà cùng tới trong lòng hai người – đúng là thời đại nào cũng có báo lá cải.

"Thế nào, thật hấp dẫn đi." Trịnh Ngân Tử tự giải thích phản ứng của hai người là do bị thu hút quá mạnh mẽ, vì thế kiêu ngạo nói: "Sách này bảy ngày một hồi, nội dung đều là những đại sự mới nhất nhanh nhất trong võ lâm. [Giang hồ bí văn] của chúng ta đặc sắc là ở chỗ có thể đào bới được những tin tức không ai biết, bởi vì trong khắp giang hồ đều có người của ta, tuyệt đối cam đoan có thể khiến cho người đọc biết được bộ mặt thật của giang hồ!"

Bảy ngày một hồi?! Kim Hàn bất lực hét ầm lên trong lòng, vậy không phải chính xác là "tuần san" sao.

Cho người đọc biết bộ mặt thật của giang hồ? Tiền Tiểu Phi mặt đầy hắc tuyền nhìn "Tin tức về việc Cổ, Mục bỏ trốn", mặt trên giấy trắng mực đen viết rõ ràng: Theo tin tức do tác giả điều tra, Cổ Niệm Tuyết thực ra yêu một người của "Kim Tiền Bang", Mục Viễn Chi chỉ là một con bài bị mê hoặc. Có người đồn đại, Mục Viễn Chi cùng thần bí nam tử của Kim Tiền Bang tình như thủ túc, chấp nhận cùng huynh đệ diễn trò…

Khó khăn nuốt một ngụm nước miếng, Tiền Tiểu Phi thật sự không có đủ dũng khí đọc tiếp. Nhưng có một chuyện nhất định phải làm rõ, đó là…

"Xin hỏi," Tiền Tiểu Phi run run chỉ dòng "Tin tức do tác giả điều tra", nói: "Cái "tác giả" này… là vị nhân huynh nào?"

Vị đại hiệp không biết tên này quả thật trí tưởng tượng vô cùng phong phú, rất có tiềm năng đi viết kịch bản phim.

"Tác giả?" Trịnh Ngân Tử giống như nghe được chuyện gì rất buồn cười, thản nhiên nói, "Đương nhiên là tại hạ!"

Nghe vậy, Tiền Tiểu Phi suýt lên cơn luon: "Ngươi, thật, đúng, là, tài, năng, a!"

"Đó là đương nhiên, nội dung là sinh mệnh! Ngươi không biết ta để viết được cuốn sách này mất bao nhiêu tâm tư đâu! Mỗi phần văn vẻ đều phải vắt óc nghĩ, mỗi khi in xong một hồi cả người đều cạn kiệt sức lực! Bất quá…" Trịnh Ngân Tử lắc lắc đầu, "Tất cả đều đáng giá! Với sự khổ tâm kinh doanh của ta, sách này đã được truyền lưu rộng rãi trong giang hồ, tin tưởng không lâu nữa [Giang hồ bí văn] sẽ là sách gối đầu giường của võ lâm nhân sĩ!

Đại danh của Trịnh Ngân Tử ta cũng vì thế mà lưu trong sử sách!"

[Giang hồ bí văn] trong tương lai có thành sách gối đầu giường của nhân sĩ võ lâm không thì Tiền Tiểu Phi không biết, nhưng hắn dám cam đoan Trịnh Ngân Tử nhất định sẽ trở thành đối tượng truy sát của toàn bộ võ lâm nhân sĩ.

Đang muốn mở miệng châm chọc, Trịnh Ngân Tử bỗng nhiên lại chạy tới trước mặt, cầm chặt ống tay áo hắn, tha thiết chân tình nói: "Vì tiền đồ rộng mở quang mình phát triển của sách này, ta chân thành mời nhị vị trở thành người sưu tầm tin tức cho bí văn, một khi xung quanh có gió thổi cỏ lay gì lập tức cho ta biết. Mỗi người làm công một tháng năm lượng bạc, thế nào?"

Mặt dày trên thiên hạ rất nhiều, nhưng dày đến độ này thì chắc chỉ có Trịnh Ngân Tử. Tiền Tiểu Phi nắm chặt tay, rốt cuộc không nhịn nổi định cho tên kia một phát, không ngờ Kim Hàn âm thầm cản lại.

"Trịnh huynh vừa rồi nói chúng ta là Kim Tiền Bang, chắc cũng có điều tra rồi." Kim Hàn vừa nói vừa nhẹ nhàng rút ống tay áo của Tiền Tiểu Phi từ tay Trịnh Ngân Tử ra – hắn không vừa mắt chuyện này tý nào.

"Hắc hắc, thật không dám giấu, từ khánh công yến ở Cổ Vận sơn trang ta đã chú ý tới nhị vị." Trịnh Ngân Tử tự hào đáp.

"Như vậy…" Kim Hàn cúi đầu suy nghĩ một chút, nói, "Khi Túng Vân Phái bị tiêu diệt, ngươi ở đó?"

Tống Ý nói qua chưa từng nói việc Kim Tiền Bang diệt Túng Vân Phái cho bất kỳ ai, cho nên Kim Hàn vẫn luôn tự hỏi vì sao cả võ lâm đều biết chuyện. Hiện tại xem ra, đáp án ở ngay trước mắt.

Quả nhiên, Trịnh Ngân Tử nghe Kim Hàn hỏi xong lập tức lên tinh thần: "Ta đương nhiên ở! Tối hôm đó dáng vẻ anh dũng của ngươi đến bây giờ vẫn còn ở trước mắt! Tay trái ngươi cầm một thanh hàn thiết loan đao, tay phái cầm lãnh quang ngân thương, lấy một địch trăm, đương trường tiêu diệt một trăm người của Túng Vân Phái, quả thật là cao thủ a!"

Trịnh Ngân Tử vừa dứt lời, Tiền Tiểu Phi ở một bên đã sắp ngất tới nơi. Kim Hàn táy trái cầm hàn thiếu loan đao tay phải cầm lãnh quang ngân thương?! Làm gì có chuyện đó! Mà Túng Vân Phái rõ ràng chỉ có hai mươi người, đến miệng nam nhân lập tức tăng thêm mấy lần, thế này cũng hơi quá đi!

Kim Hàn mặt không thay đổi, nhưng gân xanh trên trái đã nổi đầy. Nếu vừa nãy hắn ngăn không cho Tiền Tiểu Phi xuất quyền là vì hắn hình tĩnh, thì bây giờ bình tĩnh cũng sắp tiêu bằng sạch rồi. Chỉ thấy hắn nghiêm túc nhìn Trịnh Ngân Tử: "Ngươi xác định tình huống hôm đó như vậy?"

Người bình thường chắc chắn luôn biết chừng mực, nhưng từ [giang hồ bí văn] có thể thấy, Trịnh Ngân Tử tiên sinh vì bạc mà đã không còn thuộc loại người bình thường. Cho nên dưới tình huống thế này, hắn liền rất vui vẻ trẻ khỏe mà châm lửa đốt khối thuốc nổ Kim Hàn.

Sự việc cụ thể như sau:

"Yên tâm, văn ta tự viết đương nhiên ta còn nhớ! Hơn nữa, vì cái sự tích anh hùng này của ngươi mà ta không kịp chờ tới lần in tiếp theo, ngay hôm sau đã cho in một cái hồi đặc biệt – [Kim Tiền Bang sơ nhập giang hồ diệt Túng Vân]!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!