Chương 2: (Vô Đề)

Cái tát kia lực đạo không nhẹ, nếu thực sự giáng xuống, e rằng sẽ để lại vết trên mặt.

Thiếu nữ chưa xuất giá, nếu dung nhan bị tổn hại, về sau bàn đến chuyện hôn nhân, chẳng biết sẽ khó khăn đến mức nào.

Nhưng Đỗ Thiến Nhi vốn đã quen thói ngang ngược.

Hoặc cũng có thể, thứ nàng ta muốn từ đầu, chính là để lại dấu vết trên mặt tiểu muội ta.

Chỉ tiếc, lại không được như ý.

Một bàn tay đã kịp thời giữ chặt cổ tay nàng ta lại.

Cơn đau dự đoán không xảy ra, tiểu muội mở mắt, nước mắt rơi xuống:

"A tỷ!"

6

"Đỗ tiểu thư, tiểu muội ta thất lễ, nhưng đây là yến thưởng hoa của Tể tướng phu nhân, xét theo lễ nghĩa, cũng chẳng đến lượt ngươi ra tay dạy dỗ khách nhân."

Giọng ta rất ổn định.

Đỗ Thiến Nhi nheo mắt lại:

"Ngươi đang uy h.i.ế. p ta ư?"

"Ngươi là cái thá gì chứ? Phụ thân ngươi chỉ là tiểu quan, mẫu thân càng chẳng qua chỉ là nữ thương nhân. Dù hôm nay cả hai người bọn họ đích thân đến cầu tình, cũng không đủ tư cách bước đến trước mặt Đỗ gia ta!"

Bên này ầm ĩ không nhỏ, nhanh chóng thu hút sự chú ý của người khác.

Các nam khách nghe động liền nói:

"Lại chuyện gì vậy? Trông như lại có nữ tử vì Họa đại thiếu gia mà xung đột rồi."

"Đám tiểu cô nương ấy ai mà chẳng nhìn Họa đại thiếu gia với đôi mắt phát sáng? Nhưng nếu ta không nhìn nhầm, thì đó chính là nữ nhi của Thượng thư Đỗ đại nhân, vị đại tiểu thư kia tính tình không tốt đâu, đụng vào thì chỉ có khổ."

"Người bên cạnh ta biết, gia thế không cao, chắc là người nhà họ Phó."

Nhắc đến nhà họ Phó, thân hình Họa Nghiễn khựng lại.

Hắn theo phản xạ ngẩng đầu nhìn qua.

Liền bắt gặp một bóng lưng quen thuộc mà ngay thẳng.

Bên tai, tiếng người xung quanh không nhỏ:

"Họa đại thiếu gia, người ta vì ngài mà chịu ấm ức, ngài không định ra mặt hoà giải một chút sao? Đừng để tiểu cô nương chịu vạ lây vô cớ."

Ta cũng nghe thấy.

Không khí chợt trở nên tĩnh lặng.

Sau đó là giọng nói không rõ cảm xúc của Họa Nghiễn:

"Nam tử vào khu nữ khách, trái với lễ nghi."

Nhưng rõ ràng kiếp trước, chính là hắn đã bước tới, đứng chắn trước mặt ta, thay ta ra mặt.

Khoảnh khắc ấy, ta đã hoàn toàn chắc chắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!