Chương 1: (Vô Đề)

1

Khi biết Họa Nghiễn không đến dự yến thưởng hoa của phủ Tể tướng, ta liền hiểu, hắn cũng đã trọng sinh rồi.

Kiếp trước, ta là con gái của một tiểu quan, bị an bài ngồi ở góc hẻo lánh nhất.

Lúc bị người khác châm chọc cười nhạo, chính là hắn tình cờ đi ngang qua, thay ta giải vây.

Đó là khởi đầu của mối nghiệt duyên giữa ta và hắn.

Vì sao gọi là nghiệt duyên?

Đại khái là vì về sau chúng ta từ đó sinh lòng quyến luyến, lại bị gia tộc kịch liệt phản đối.

Một đêm kia, hắn vượt cửa sổ mà đến, nắm lấy tay ta nói:

"A Uyển, ta không làm tướng quân nữa, nàng cũng đừng làm đại tiểu thư gì cả, chúng ta cùng nhau trốn đi, tìm một chốn đào nguyên, mãi mãi bên nhau."

Ta cảm động đến không kiềm chế được, vội vàng thu dọn hành lý, liền cùng hắn giả c.h.ế. t trốn khỏi Kim Lăng.

Khi ấy chúng ta còn quá trẻ, không hiểu rằng rời xa cảnh vinh hoa phú quý, những ngày tháng về sau chỉ là vô tận khổ cực.

Đất cần khai khẩn quá cứng, thiếu gia chưa từng đụng qua nước xuân mỏng mảnh, hai tay đầy vết rộp.

Vải thô áo cộc quá cứng, tiểu thư từ nhỏ chưa từng lao động nặng nhọc, da dẻ nổi đầy mẩn đỏ.

Thuở đầu, chúng ta còn có thể dùng tình yêu để tự an ủi, ôm nhau sưởi ấm, hắn cũng đầy áy náy:

"A Uyển, đều là ta vô dụng, không thể cho nàng một cuộc sống tốt."

Thiếu gia nhà họ Họa xưa nay kiêu ngạo, hắn cho rằng, không có gia tộc, bản thân vẫn có thể gây dựng sự nghiệp.

Vậy nên khi quyết định bỏ trốn, ngoài một thân y phục thì chẳng mang theo thứ gì.

Ta ngược lại có mang theo ít vàng bạc, nhưng sau khi mua nhà thì cũng chẳng còn lại bao nhiêu.

Nghe hắn nói, ta chỉ lắc đầu, cười:

"Phu quân có thể trồng lúa, thiếp cũng có thể thêu thùa kiếm tiền, chúng ta còn tay còn chân, chỉ cần được ở bên phu quân, A Uyển không thấy uất ức."

Tuy miệng thì nói vậy, nhưng thời gian trôi qua…

Nhị công tử nhà họ Họa khải hoàn trở về, tin tức được phong làm An Vũ tướng quân truyền đến.

Khi ấy Họa Nghiễn đang cầm phân trâu bón ruộng, liền trầm mặc.

Đêm đó, hắn ngồi nơi cửa sổ suốt đêm sau khi ta đã ngủ.

Chắc là nhớ đến, trận chiến ấy vốn dĩ Họa gia định để hắn ra trận.

Thái độ hắn đối với ta lạnh nhạt đi nhiều.

Bắt đầu hay thất thần.

Thường xuyên dò hỏi tin tức của Họa Nhị công tử.

Nghe nói hắn ta nổi danh sau một trận chiến, Thánh Thượng vô cùng vui mừng, không những quan lộ hanh thông, mà còn được gả công chúa cho.

Quả thực là phong quang vô hạn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!