Chương 38: (Vô Đề)

Ngân không biết cảm xúc trong lòng là thế nào, vừa mừng rỡ lại vừa lo sợ, lại cả giận Long ghen tuông quá đáng, đánh Việt chảy cả máu mồm, trên mặt Việt hiện rõ vết tay đỏ lựng. Ngân vội lao ra ngăn Long tiến lại Việt lúc này đang lồm cồm bò dậy vì sốc.

– Anh Long, sao anh lại đánh bạn em?

– Bạn? Bạn mà nắm tay nắm chân giữa đường thế à?

Long quát lên, mặt mũi anh đỏ gay trong cơn tức giận. Ngân vội đẩy Việt đi. Việt đâu phải đối thủ của Long, nhìn trận đòn Long đánh Bảo hôm trước mà Ngân hiểu Long có thân thủ không phải người bình thường.

– Việt về đi, lúc khác nói chuyện!

– Hắn là ai vậy Ngân?

Việt ngơ ngác nhìn Long lại nhìn Ngân. Cô lúng túng, rõ ràng cô đã nói với Long cô và Long không là gì cả.

– Tao là bạn trai Ngân.

Long khẳng định vị trí. Việt vừa sốc vừa bực bội, trong giọng điệu có chút mỉa mai:

– Vừa bỏ chồng mà Ngân đã có ngay người mới rồi à?

– Chuyện không như ông nghĩ đâu. Thôi ông về đi!

Việt chẳng còn tâm trạng nào mà đánh lại Long, hơn nữa nhìn anh to cao hơn hẳn Việt, nhìn qua cũng thấy ngán rồi. Việt hừ một tiếng, quay người bước về phía ruộng ngô.

– Sao anh lại biết em ở đây?

Ngân không muốn đối diện với Long, cô bứt chiếc lá dâm bụt hàng rào. Long kéo Ngân vào lòng.

– Tại sao em lại trốn khỏi anh?

– Bỏ em ra!

Ngân cựa quậy trong lòng người đàn ông đầy giận hờn trước mặt. Cô đã coi thường tình cảm của anh quá rồi sao?

– Em không nói anh không bỏ!

– E hèm!

– Ơ… ông! Ông về rồi ạ?

Ngân ngại ngùng đẩy Long khỏi mình, Long giật mình khi thấy người đàn ông độ tuổi ngũ tuần nom rất giống Ngân, anh hiểu cô đang nói đến bố.

– Sao lại đứng đây thế này? Cậu kia, cậu là ai?

– Ông vào nhà đi, con vào ngay đây! Anh về đi!

Ngân lập tức bước vào nhà. Long nhìn ông Hoạt, nghiêm túc nở nụ cười chào, mặt mày sáng rỡ:

– Con chào bác. Con là Long, con là bạn trai của Ngân.

Ông Hoạt cau mày nhìn người thanh niên đẹp trai như diễn viên điện ảnh trước mắt, trong đầu ông là nỗi e sợ, ban nãy ông còn thấy chiếc xe hơi mới cóng lạ mắt vô cùng mà ông đoán là phải tiền tỉ đỗ ở đầu ngõ, giờ lại thấy Long trong chiếc áo sơ mi trắng và quần vest đen hợp với chiếc xe. Ông đanh giọng:

– Có gì vào nhà nói!

Ông nói xong bước theo Ngân, Long chẳng chậm trễ hơn liền theo sau hai bố con Ngân vào trong nhà.

Nhà Ngân là nhà cấp bốn có buồng kiểu nông thôn miền Bắc điển hình, được xây cách đây cả chục năm rồi, tường vôi ve đã ẩm mọc cả rêu, bong tróc từng mảng. Long nhìn cây cối vườn tược xung quanh, cảm thấy khá thoải mái trước không khí thôn quê trong lành mà đã quá lâu anh không được tận hưởng. Ngân sống ở đây từ nhỏ phải không nhỉ?

Bà Dung đang cho hai cậu cháu ăn cơm, thấy bố con Ngân cùng một thanh niên lạ mặt bước vào nhà, bà ngạc nhiên vô cùng, lắc nhẹ đầu ý hỏi Ngân cậu này là ai. Ngân ngại ngùng chẳng nói gì, để kệ Long vô tư chào bà Dung:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!