Chương 33: (Vô Đề)

Ngân vẫn còn mê man trên tay Long, anh cười cười nhìn người phụ nữ trạc tuổi ngũ tuần mà vẫn trẻ trung xinh đẹp nao lòng. Bà Hoài là mỹ nhân điện ảnh nổi tiếng một thời, bà theo đại gia Trịnh Tuấn Hải về làm vợ từ thuở mười chín đôi mươi, số phận đưa đẩy khiến bà trở thành người chèo lái gia sản ông Hải để lại, cuối cùng bà lại là người khiến nó sinh sôi phát triển hơn cả khi ông Hải còn sống.

Long may mắn được thừa hưởng những nét đẹp rung động lòng người từ mẹ anh.

– Mẹ, mẹ về từ bao giờ thế, mà sao mẹ biết con ở đây?

Long đặt Ngân ngồi gục xuống bên cạnh tựa lưng vào tường, anh mở khóa căn hộ. Ầm ĩ bên ngoài là không nên, hơn nữa Ngân đang thế này cô ấy cần nằm lên giường.

Bà Hoài nhìn con trai bế con nhỏ một đời chồng kia mà bà giận lắm, khuôn mặt xinh đẹp đỏ tím lại vì giận. Đàn bà con gái gì mà say mèm thế này, dù nó không có chồng con gì đi chăng nữa bà cũng không chịu chứ không nói là… Bà cũng không muốn ầm ĩ ngoài hành lang nên theo Long vào bên trong. Ban sáng nghe con Huệ gửi email báo cho bà chuyện yêu đương của thằng quý tử mà bà vội về Việt Nam xử lý. Nó có đi đâu cũng làm sao thoát khỏi tầm mắt của bà.

Bà chỉ có mỗi mình nó, bà có làm gì cũng chỉ vì nghĩ cho nó mà thôi.

Bà Hoài theo Long vào phòng ngủ, sau khi Long tháo giày đẩy Ngân nằm yên trên giường, bà nói:

– Con để nó đấy, ra đây nói chuyện với mẹ.

– Mẹ, có gì để nói đâu. Con yêu Ngân, đơn giản thế thôi.

– Mẹ không đồng ý.

Bà Hoài đanh mặt, bà bước ra phòng khách, ngồi phịch xuống sofa. Long bước theo ngồi xuống đối diện mẹ thuyết phục:

– Ngân là một cô gái tốt, cô ấy bị chồng phản bội nên con mới có cơ hội đấy mẹ. Con trai cô ấy cũng rất đáng yêu, mẹ mà gặp mẹ sẽ thích ngay.

– Con im đi! Con muốn nuôi con tu hú cả đời sao? Con cần lấy người môn đăng hộ đối, dù con Ngân chưa chồng chưa con gì mẹ cũng không chấp nhận, đằng này… sao con ngu thế hả Long?

– Môn đăng hộ đối là cái khỉ gì? Con đếch cần!

– Long!

Bà Hoài tức đến nghẹn họng. Long liền rót cho bà cốc nước.

– Mẹ… mẹ uống nước đi! Phụ nữ tức giận không tốt cho sức khỏe đâu, già nhanh đấy mẹ!

Bà Hoài vỗ vỗ ngực để nuốt trôi cơn tức, bà biết tính con bà, nó sẽ không bao giờ chịu nghe bà. Vậy thì… chỉ có thể dùng con bé kia mà thôi!

Bà bực bội đặt cốc nước xuống bàn, đứng dậy.

– Mẹ không nói chuyện với con nữa, tùy con đấy. Con nên nhớ mẹ không bao giờ chấp nhận nó làm con dâu nhà họ Trịnh đâu!

Nói xong bà rời đi, để lại Long đen mặt nghĩ cách. Mẹ anh không thiếu âm mưu thủ đoạn, anh thừa hiểu bà phải thế nào mới có thể tạo dựng được khách sạn Elise như hiện tại. Làm sao để bảo vệ Ngân cùng con trai cô ấy trước mẹ là điều Long cần nghĩ đến đầu tiên.

Ngân vẫn còn say sưa ngủ. Cô chỉ ọe đúng một lần trên xe Long, cơn say thật ra cũng chỉ nhẹ mà thôi nhưng do lần đầu say nên cô mệt muốn ngủ.

Long trầm ngâm ngồi cạnh Ngân suy nghĩ. Anh không muốn nỗi đau nào đè lên đôi vai nhỏ này thêm nữa, cô ấy đã khốn khổ quá rồi!

– Quang à, mày tìm cho anh sáu vệ sĩ đến căn hộ ở đường X ngay cho anh.

Long bấm máy gọi Quang, tạm yên tâm anh mới thở phào một hơi, anh lau mặt mũi cho Ngân bằng nước ấm thêm một lần nữa, để một chậu nhựa ở cạnh giường. Lần đầu tiên chăm sóc một cô gái, cảm giác trong lòng có gì đó ngọt ngào khiến Long vô thức mỉm cười. Giờ mới có chín giờ, Long bước ra sofa bật TV.

Ngân tỉnh lại, nhìn xung quanh cô nhận ra mình đang ở căn hộ của Long, nhớ lại chuyện làm bẩn xe Long mà Ngân áy náy, cô loạng choạng bước ra phòng khách nơi có âm thanh.

– Anh… xe hơi của anh…

Ngân tiến lại gần, Long vươn tay kéo cô gái anh yêu vào lòng, thì thầm:

– Em tỉnh rồi à, cảm giác say thế nào?

– Em không nghĩ mọi thứ có thể quay tròn như thế! Lần đầu tiên em uống rượu… thực ra em từng nhấp môi rượu rồi nhưng uống thế này thì là lần đầu. Ngại quá, em làm bẩn xe anh mất rồi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!