Hôm nay anh đẹp trai mặc một bộ quần áo màu xám có hoa văn đen đơn giản, trước ngực vẫn mang theo thẻ nhân viên, tay trái cầm một cái túi nhựa không rõ là gì bên trong, tay phải thì giơ lên xoa xoa mồ hôi trên trán, cười nói: "Anh Minh!"
Minh Tiêu lập tức đứng lên, vội vã rút ra mấy tờ giấy lau miệng rồi khách sáo chào lại: "Chào em.
"Anh đẹp trai thong thả tiến vào, túi nhựa trong tay được đặt lên bàn, lấy ra ba cái hộp lớn to bằng khổ giấy A5. Hóa ra là ba hộp anh đào tươi ngon căng mọng! Trái tim Minh Tiêu không rõ nguyên do đánh rớt một nhịp, chẳng hiểu gì cả mà nhìn người mới đến kia. Thái Bao cũng sửng sốt, vươn tay định lấy hộp lại bị người kia nhẹ nhàng né tránh qua một bên."Đây là cái gì vậy?"
Thái Bao hỏi: "Mùa này cậu mua ở đâu ra anh đào thế?"
"Chuyển máy bay qua, vừa tới nơi đấy." Anh chàng đẹp trai đẩy hộp lên trước mặt Minh Tiêu, khóe môi nở nụ cười thật tươi:
"Anh Minh nếm thử xem có ngọt không, xem có thích hay không. Quả anh đào dễ hỏng lắm, không thể giữ quá lâu nên em không đặt nhiều. Hôm nay anh ăn hết luôn là tốt nhất, ăn không hết thì bỏ đi chứ đừng để tới mai nhé. Nếu anh thích thì mai em lại đưa tới ba hộp nữa cho anh."
Minh Tiêu nghe xong mà trợn mắt há hốc mồm.
Thái Bao nhanh chóng ôm hộp trái cây đi, cảnh giác trừng anh đẹp trai:
"Lượng đường trong anh đào cao như thế mà muốn Minh Tiêu ăn tận ba hộp một lúc ấy à? Với cả thực đơn của Minh Tiêu là do tôi phụ trách, anh Niệm đã ký tên rồi, không thể tùy ý thêm món khác vào được đâu!"
Anh đẹp trai nghe vậy thì hơi nhướng một bên lông mày lên, nụ cười biến mất mấy phần, lặng lẽ đưa tay ra muốn lấy hộp về.
Mà Thái Bao phản ứng cực kỳ nhanh, vội vàng lùi lại vài bước.
Minh Tiêu chợt cảm thấy đau đầu. Nếu người này là trợ lý của Quý tiên sinh thì như vậy tặng anh đào hẳn là ý của Quý tiên sinh rồi. Boss lớn tặng đồ dĩ nhiên thần dân phải nhận thôi.
Nhưng nhiều loại hoa quả như vậy, vì sao Quý tiên sinh lại tặng anh đào?
Chuyện Minh Tiêu thích ăn anh đào sau khi trưởng thành chưa bao giờ nói với bất kỳ ai, ngay cả Trình Hạo và anh Trương cũng không biết.
Mà dù là khi anh mười mấy tuổi ước chừng cũng chẳng ai có thể biết được.
Giá của trái anh đào rất đắt, anh không nhớ khi còn bé mình đã từng bảo thích ăn với bất kì ai hay chưa. Trên thực tế, hồi nhỏ anh cũng chỉ được ăn qua một lần mà thôi. Mãi đến tận sau khi lớn lên có thể tự kiếm tiền mới có thể mua vài lần mỗi năm, không nhiều, chẳng qua là cho đỡ thèm.
Lẽ nào Quý tiên sinh đã điều tra được đến trình độ này rồi ư?
Sau lưng Minh Tiêu chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, bất an mà đề phòng khẽ cau mày.
Anh chàng đẹp trai kia không đuổi theo Thái Bao nữa, gãi đầu một cái rồi vuốt vuốt bằng phẳng mớ tóc bị cào lộn xộn, liếc mắt nhìn qua hệt như một chú chó con đang dựng thẳng hai cái tai của mình.
Minh Tiêu nhìn chằm chằm mớ tóc lộn xộn có vẻ đáng yêu trước mặt, chợt thấy tâm tình buông lỏng mấy phần.
"Không thể tùy ý thêm món ăn sao? Chỉ hoa quả mà cũng không được à?" Người nọ khẽ cười xin lỗi rồi nói lảng sang chuyện khác: "À đúng rồi! Anh xem em kìa, mới tới không lâu nhìn thấy nghệ sĩ liền căng thẳng, quên luôn tự giới thiệu bản thân."
Nói rồi cậu hắng giọng một cái, nhìn thẳng vào mắt Minh Tiêu:
"Em họ Thần, Thần trong ngôi sao, là họ rất hiếm thấy ha. Tên đầy đủ là Thần Hựu, 21 tuổi, mấy ngày trước mới vừa được tuyển làm trợ lý tư nhân của giám đốc. Anh Minh, mấy ngày trước chúng ta đã gặp nhau, em còn giúp anh quét thẻ đó! Anh có nhớ không?"
Thái Bao giơ tay che miệng, nhỏ giọng thỏ thẻ bên tai Minh Tiêu: "Xem ra tin tức của tôi đáng tin phết, trợ lý tư nhân chính là giúp đỡ trong sinh hoạt ấy."
Minh Tiêu không dám qua quýt, gật đầu nói: "Cảm ơn em, anh vẫn nhớ. Làm phiền em phải xuống đây một chuyến rồi."
"Không phiền, không phiền gì đâu anh."
Thần Hựu vội vàng lắc tay: "Anh đào đều được rửa sạch rồi, anh nếm thử xem được không?"
Thái Bao hỏi dò: "Là ý của Quý tiên sinh hả?"
Ánh mắt Thần Hựu hơi khựng lại, mấy giây sau mới gật đầu đáp: "Đúng vậy, là Quý tiên sinh bảo em đưa trái cây cho anh Minh, nói là phúc lợi của nhân viên đấy.
"Minh Tiêu nghĩ, quỷ mới tin cái phúc lợi của nhân viên ấy… Thái Bao chuyển động con ngươi, hơi do dự,"Thế nhưng lượng đường trong anh đào cao lắm đó, Minh Tiêu hiện tại phải giảm béo."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!