Edit: Cigarred
"Cha mẹ và người thân yêu nhất đều là những kẻ giết người mặt cười. Họ buộc chúng ta phải phá hủy con người thật của ta: Đó là một vụ giết người thầm lặng."
- Jim Morrison.
…
Hai người Viên Hồng và Viên Hải Bình tận tình thể hiện tình mẫu tử trên bàn ăn.
Sau khi Lương Duyệt Nhan bưng cánh gà lên bàn đã cảm thấy kiệt sức. Viên Hồng và Viên Hải Bình không đợi cô đã bắt đầu ăn cơm. Cô nấu thêm cơm thịt băm nấu cho Viên Dương, cậu bé thích ăn món ăn. Cô ăn một miếng cơm, lại đút cho Viên Dương hai miếng. Cậu bé lúc ăn cơm rất ngoan, lúc nhai cậu vẫn nhìn Lương Duyệt Nhan, vươn bàn tay nhỏ bé không ngừng nắm lấy ngón tay cô.
"Mẹ, mẹ ơi…"
Lương Duyệt Nhan nhỏ giọng nói với cậu: "Dương Dương ngoan, con ăn ngoan, lát nữa mẹ sẽ kể chuyện cho con nghe."
Tay Viên Dương còn muốn nắm lấy tay cô nhưng cậu bé cũng hiểu được lời vừa rồi của Lương Duyệt Nhan, đứa bé cố gắng nhịn xuống động tác trên tay, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm cô.
Lương Duyệt Nhan chỉ muốn nhanh chóng ăn xong bữa cơm này, để ngày tồi tệ này trôi qua nhanh hơn.
Phía bên kia bàn ăn, không khí rõ ràng ấm áp hơn nhiều.
Viên Hải Bình sau giờ làm việc tinh thần không tệ, nói chuyện hào sảng. Viên Hồng nghe anh ta khoe khoang về công việc của mình, cùng với những lời trêu đùa của anh ta về những chuyện ngu ngốc trong công ty, mỗi câu nói của anh ta hầu như đều có thể chọc cho mẹ mình cười, tiếng cười của bà ta sắc nhọn chói tai đâm vào màng nhĩ.
Viên Hải Bình nói đến người mới của bộ phận bán hàng sáng nay, ngay cả tên nguyên liệu cũng không hiểu đã dám ra ngoài nói chuyện với khách hàng, Viên Hồng cười đến nỗi không thở nổi, sau đó bà ta như nhớ đến cái gì đó, quay đầu hỏi Lương Duyệt Nhan: "Này, trước kia cô cũng ở bộ phận này sao?"
Lương Duyệt Nhan vội vàng đáp một câu: "Vâng."
Cô tập trung sự chú ý của mình vào Viên Dương, không muốn nói thêm về chủ đề này. Thật ra cô chỉ hy vọng Viên Hồng tiếp tục nói chuyện với con trai mình, coi cô như không khí là tốt rồi.
Viên Hải Bình chuyên tâm ăn cơm, hồn nhiên với cảnh đối chọi trên bàn ăn, anh ta ngẩng đầu tiếp tục nói với Viên Hồng: "Người trong bộ phận bán hàng cũng không có được mấy người thông minh."
Viên Hồng cười càng lớn hơn.
Lương Duyệt Nhan bận rộn cả ngày, vừa đói vừa mệt, cô nghe tiếng cười của Viên Hồng, hạt cơm trong miệng cũng khó mà nuốt xuống.
Viên Hải Bình uống canh gà, trên môi dính đầy dầu mỡ cũng không thèm lau mà buông đũa xuống nói: "Mẹ, tin tức đáng tin đây, con sắp được thăng chức."
"Thật sao?" Giọng của Viên Hồng như lên cao mấy nốt: "Không hổ là con trai mẹ!"
Nghe những lời khen như trong dự kiến, Viên Hải Bình hào hứng nói tiếp: "Vài ngày trước chủ tịch tập đoàn Đông Ngô của bọn con gọi con đến để tìm hiểu về chuyện kinh doanh, khen con không dứt lời! Ai biết được hôm nay người bên nhân sự đã để hở chút gió cho con. Nói đang chuẩn bị tài liệu thăng chức cho con, xem ra chỉ thiếu chút gió đông (Kiểu như lực đẩy)."
Ánh mắt Viên Hải Bình cố ý vô tình nhìn về phía Lương Duyệt Nhan.
Sau khi ăn xong, Viên Hồng là người đầu tiên rời khỏi bàn ăn, đi ra ngồi trước TV.
Lương Duyệt Nhan yên lặng đứng lên dọn dẹp bát đũa, không mở miệng nói câu nào. Viên Hải Bình giống như bình thường, ôm Viên Dương đi tới đi lui trong phòng khách có diện tích không lớn, phát ra một số tiếng đùa giỡn trêu chọc Viên Dương.
Tính cả bữa ăn, bát canh, ba người lớn một đứa trẻ ăn một bữa với rất nhiều bát đũa, còn một loạt nồi đĩa trong bếp vẫn đang chờ rửa.
Lau sạch bàn, nghĩ cần phải lấy một cái túi rác khác. Cô đi lấy một cái từ tủ đựng đồ trên tủ giày, khi đi ngang qua phòng Viên Dương, cô dừng bước, hai cha con bên trong, Viên Hải Bình quay lưng về phía cửa phòng ngồi xổm trước người Viên Dương.
"Không được." Đứa trẻ giấu cuốn truyện tranh đã cũ sau lưng, lắc đầu mạnh mẽ từ chối.
"Thật sự không cần sao?" Viên Hải Bình hỏi.
Viên Dương kiên quyết lắc đầu.
Viên Hải Bình hậm hực xoay người bỏ đi, nhìn thấy Lương Duyệt Nhan đứng ngoài cửa, anh ta không khỏi lúng túng nói: "Anh còn muốn giúp em giảm bớt gánh nặng nhưng Dương Dương quá dính em… Để anh giúp em rửa bát cho."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!