Một chiếc xe ngựa sang trọng xinh đẹp dừng lại bên bờ sông Ly Giang.
Rèm cửa được vén lên một nửa, lộ ra một đôi mắt trong veo.
Cẩm Ngu tránh ở sau rèm cửa, nhìn trộm lên cây cầu, từ xa nhìn thấy dáng người cao lớn ấy vẫn đang đứng bất động ở đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau đó, Nguyên Thanh và Nguyên Hựu bước đến chỗ hắn.
Cẩm Ngu lại nhìn một lát, chỉ thấy một mình Nguyên Thanh quay trở lại, còn người nào đó hoàn toàn không có ý định rời đi.
Nàng khẽ nhíu mày.
Không lâu sau, liền nghe Nguyên Thanh cách rèm cửa, đứng ngoài xe mỉm cười nói: "Để biểu cô nương đợi lâu rồi, thuộc hạ sẽ đưa ngài về ngay."
"
Hắn thực sự không định đi sao…
Cẩm Ngu nhỏ giọng ho khan một tiếng, làm như thờ ơ hỏi: "Ca ca ta đâu?"
"
Nguyên Thanh cởi cương ngựa ra: "Có lẽ tướng quân có việc xử lý, biểu cô nương tạm nghỉ ngơi một chút đi, không cần lo lắng."
"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Không hiểu tại sao Cẩm Ngu lại cảm thấy hơi phiền lòng, thả rèm cửa xuống, lạnh nhạt "ồ" một tiếng.
Trong lòng âm thầm cười nhạt, gió đêm lạnh như thế, bị lạnh đến bệnh cũng là hắn đáng đời.
Nhưng Nguyên Thanh lại hiểu lầm phản ứng của nàng, cho rằng nàng đang lo lắng cho mối quan hệ không bình thường của mình với tướng quân sẽ mang tai mang tiếng, vì thế cười nói: "Biểu cô nương không cần để ý, đào hoa nước chảy cũng là chuyện nhân chi thường tình."
"
Cẩm Ngu chống cằm dựa vào cửa sổ, nghe hắn nói vậy liền chớp chớp mắt: "Cái gì là đào hoa nước chảy?"
"
Nguyên Thanh ngồi trước xe ngựa ậm ừ mấy tiếng, đối với một tiểu cô nương thì vẫn nên uyển chuyển nói thì hơn.
Vì thế, sau khi cân nhắc một chút, hắn mở miệng nói: "Chính là… Tướng quân không còn quá trẻ nữa, trong phủ cũng không có thê thiếp, bản thân ngài ấy tĩnh như nước lặng, không có bất cứ ý tưởng nào, thực ra tất cả mọi người đều đang sốt ruột thay ngài ấy đấy."
"
Chiếc xe ngựa vững vàng chạy về phía trước.
Ngồi trong xe, Cẩm Ngu nhíu mày, giống như lọt vào trong sương mù, không hiểu tại sao hắn lại nói như thế.
Nguyên Thanh đánh xe đi về phía trước, không khỏi nở nụ cười: "Nhưng bây giờ thì tốt rồi, sau này Vương phủ đã có nữ chủ nhân rồi!"
"
Trong lời nói của hắn mang theo một chút mập mờ không rõ, Cẩm Ngu lập tức bừng tỉnh hiểu ra.
Hoá ra hắn đang nói đến chuyện nhi nữ tình trường.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!