Biên tập: B3
Ngày hôm đó Chi Chi mặc thử y phục mới.
Tay nghề của nữ sư phó quả thật rất giỏi, bộ y phục may bằng tơ tằm kia mặc lên mát nhẹ vô cùng.
Không phải mặc mấy tầng y phục dày nặng như trước nữa, Chi Chi đứng xoay vòng trước gương đồng, làn váy xoè ra như hoa sen.
Thải Linh bỗng hô lên: "Ngũ di nương, hình như lúc người chuyển động còn có thứ gì đó."
"Hả?" Chi Chi nghe được câu này lại xoay thêm một vòng, lúc bấy giờ mới thực sự cảm thấy hình như có gì đó ở bên dưới tà váy.
Nàng liền xoay đi xoay lại mấy vòng, rốt cuộc đã thấy rõ.
Trên bộ y phục này có thêu bạch hạc, nhưng không biết dùng kỹ thuật gì mà khi không cử động sẽ không thể nhìn thấy bạch hạc.
Chỉ khi nào bước đi, bạch hạc mới xuất hiện lấp ló trên tà váy.
"Thật xinh đẹp." Thải Linh đứng bên cạnh khen ngợi.
Chi Chi cũng gật đầu đồng tình: "Tay nghề của vị nữ sư phó kia đúng là quá giỏi. hơn nữa lại cũng thích hạc giống ta."
Thật thần kỳ.
***
Lúc Chi Chi đang nghiên cứu cách thêu của vị sư phó kia thì có người gõ cửa.
"Xin hỏi Lâm thị có ở đây không?" Giọng nói kia chói tai, giống như của thái giám.
Chi Chi nghe được hai tiếng Lâm thị thì quay đầu lại, bảo Thải Linh đi mở cửa.
Quả nhiên bên ngoài là một thái giám.
Khuôn mặt hắn trắng bóc, không có râu, nhìn qua tuổi tác cũng không lớn, nhưng đôi mắt lại tĩnh lặng như mặt nước, khiến người ta vừa nhìn đã thấy sợ.
Hắn nhìn thấy Chi Chi thì mở miệng, giọng nói the thé: "Lâm thị mau đi cùng chúng ta một chuyến."
Chi Chi chưa từng nhìn thấy vị thái giám này, nàng có chút sợ hãi: "Xin hỏi công công, đây là muốn đi đâu?"
Vẻ mặt của thái giám kia không hề có chút biểu tình nào: "Hoàng Thượng cho mời."
Trong nháy mắt đó chân Chi Chi liền mềm nhũn.
Nàng nhìn Thải Linh, ánh mắt Thải Linh có chút phức tạp.
Nhưng Chi Chi không hề phát hiện ra điều đó, nàng chỉ đang lo lắng về chuyện liệu sau khi gặp Hoàng Đế thì đầu nàng có còn ở trên cổ nữa hay không, người ta vẫn nói gần vua như gần cọp đấy thôi.
Không hiểu tại sao Hoàng Thượng lại muốn gặp nàng.
"Lâm thị nhanh nhanh đi cùng chúng ta, để Hoàng Thượng chờ lâu chính là tội mất đầu." Giọng thái giám bình tĩnh, nhưng trong lời nói ẩn chứa vẻ uy hiếp.
Chi Chi không còn cách nào khác là đi cùng đối phương.
Thải Linh cũng đang muốn đi theo thì bị câu nói của thái giám kia ngăn lại.
"Hoàng Thượng chỉ cho gọi một mình Lâm thị."
***
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!