Biên tập: B3
Phò mã trầm ngâm trong chốc lát, cuối cùng lại cứ thế xoay người: "Ma ma, hay là chúng ta mau đi thôi."
Chi Chi bị bỏ mặc tại chỗ, nàng giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng liếc thấy vẻ mặt đặc sắc của Thải Linh ở bên cạnh, nàng lại lặng lẽ nhịn xuống.
Thôi, vẫn là thử tìm cách khác xem sao.
Chi Chi đã quyết nhất định phải đi mẫu đơn yến.
Con đường của Phò Mã không đi được rồi, Công Chúa bên kia thì nàng mới không bao giờ muốn đi thử.
***
Buổi chiều không cần luyện múa, Chi Chi liền muốn ra ngoài dạo một chút.
Không biết có phải Thải Linh đã nhìn ra suy tính của Chi Chi hay không mà nhất định đòi theo Chi Chi cho bằng được.
Chi Chi không còn cách nào khác nên đành phải để Thải Linh đi cùng.
Chi Chi tuỳ tiện dạo chơi trong phủ Công Chúa, kết quả lại gặp người.
Tam di nương dẫn theo nha hoàn đứng ở ven hồ, nhìn qua giống như đang cho cá ăn.
Trong phủ Công Chúa có một cái hồ rất rộng, bên trong nuôi hàng trăm con cá chép cả đỏ cả trắng, ngày thường đều có người chăm sóc riêng.
Thải Linh cũng nhìn thấy: "Ngũ di nương, chúng ta có cần đi chào hỏi không?"
Chi Chi vẫn chưa nói gì thì Tam di nương đang cho cá ăn bỗng xoay đầu lại, ánh mắt hai người giao nhau.
Hôm nay Chi Chi mặc một chiếc áo đơn màu tím nhạt có hoạ tiết cánh sen, bên ngoài là lớp áo màu tím đậm, bên dưới mặc chiếc váy dài màu trắng, trên cánh tay còn choàng theo một tấm lụa xanh nhạt, nàng chải kiểu tóc hình xoắn ốc, bên trên cài một cây trâm cực kỳ thanh nhã.
Tay nàng còn cầm theo một cái quạt tròn thêu hoa, thấy Tam di nương quay mặt lại thì lẳng lặng dùng quạt tròn che nửa gương mặt.
Tam di nương nhìn Chi Chi, không biết đang nghĩ tới cái gì mà trợn mắt nhìn Chi Chi một cái, cứ thế quay người bỏ đi.
Nha hoàn ở đằng sau vội vàng chạy theo nàng ta.
"Không cần phải chào hỏi." Chi Chi bỏ quạt tròn xuống.
Nàng đi tới bờ hồ, phát hiện đàn cá Tam di nương vừa cho ăn vẫn còn chưa có hoàn toàn tản ra, thậm chí không biết có phải là cảm nhận được lại có người đến hay không mà chúng còn xúm thêm lại.
Nàng cảm thấy Tam di nương có chút khác so với đời trước, có lẽ nguyên nhân là do lúc mình bị nhập thân đã kéo Tam di nương cùng rơi xuống nước chăng.
"Ngũ di nương, nếu như người muốn cho cá ăn thì để nô tỳ đi lấy một chút thức ăn cho cá tới nhé?" Thải Linh thấy Chi Chi cứ nhìn chằm chằm vào đàn cá chép, không nhịn được mà hỏi.
Đúng lúc Chi Chi đang muốn đuổi Thải Linh đi, thế nên vội vàng nói đồng ý.
Thải Linh nghe vậy thì rời đi.
Chi Chi nhìn bóng Thải Linh đi xa, rồi cũng rời khỏi bờ hồ.
Nàng đã nghĩ xong rồi, nếu như thực sự không thể được thì nàng sẽ đi trộm một bộ y phục của nha hoàn, đến ngày mai lén thay ra rồi nói với Thải Linh nàng không thoải mái, muốn nằm nghỉ ở trong phòng, như thế là tốt nhất.
Có lẽ Thải Linh vẫn sẽ đi vào phòng của nàng, nên nàng phải tìm cho Thải Linh một việc gì đó để làm mới được.
Hơn nữa làm thế nào để trộm được y phục của nha hoàn bây giờ?
Chi Chi vừa đi được một đoạn thì lại đụng phải một người, là Tứ di nương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!