Tác giả: Ninh Ninh
Cao Trọng từ từ mở cửa ra làm động tác mời vào.
Mộng Uyên hồi hộp chậm rãi đi vào trong phòng.
Đột nhiên cô nhìn thấy trên giường của mình có rất váy và túi xách, ngay lập tức lấy tay che miệng, hai mắt tròn xoe nhìn Cao Trọng.
"Đây... đây... là..."
"Là anh mua cho em."
Cô không khỏi vui mừng chạy đến ôm lấy anh.
Đây là lần đầu tiên cô chủ động ôm lấy anh, trong lòng anh vô cùng vui sướng.
Anh ôm lấy cô gái đang vui vẻ vào trong lòng.
"Có thích không?"
"Có."
"Vậy em mau đi thử xem."
"Được, vậy tôi đi thử xem."
Nói xong liền muốn đẩy anh ra, nhưng anh lại cứ muốn ôm cô.
Mộng Uyên ngẩn đầu lên nhìn anh.
"Anh có thể buông tôi ra trước được không?"
"Không muốn."
"Không phải anh kêu tôi thử đồ sao? Anh cứ ôm tôi mãi thì làm sao mà thử được đây."
"Nhưng anh muốn ôm em thêm một lúc."
Mộng Uyên cũng không biết anh lại làm sao chỉ có thể để anh cô thêm một lúc nữa vậy.
Hôm nay anh có chút trẻ con cứ muốn bám riết cô.
Muốn ôm lấy cô không buông. Cô thật sự không thể nào mà không lên tiếng.
"Hôm nay có việc gì sao ạ?"
"Không có!"
"Vậy sao hôm nay anh lại cứ muốn ôm tôi khư khư như vậy chứ?"
"Anh đã là người của em, sợ cô chạy mất nên không thể buông ra được."
"Hôm nay anh thật là giống trẻ con."
"Vậy em có thích trẻ con không?"
"Cũng có một chút."
"Vậy em lấy anh đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!