Chương 21: Tưởng Diệu

Nghe vậy, Bùi Vân Khiêm khẽ nhíu mày không thể phát hiện, sắc mặt âm trầm lạnh lùng nói, "Biết rồi.

"

Bùi Vân Khiêm đáp lại nhưng người ngoài cửa nửa ngày sau cũng không đi, hắn lạnh lùng nhìn sang, "Còn có việc.

"

Thấy thế, gã sai vặt ngoài cửa run cầm cập, lắp bắp nói, "Tướng… tướng quân, Tưởng cô nương nói đợi ngài ra cửa đón nàng, nếu không… nếu không…"

"Nếu không cái gì?"

Gã sai vặt vội vàng quỳ xuống, "Nếu không… nàng sẽ không vào.

"

Bùi Vân Khiêm thu hồi ánh mắt, mặt không đổi sắc cười lạnh một tiếng, "Vậy kêu nàng ta không cần vào nữa là được.

"

Thấy sắc mặt của Bùi Vân Khiêm, gã sai vặt nhanh chóng đứng dậy khỏi mặt đất, vội vàng chạy ra ngoài cửa phủ còn bị té nhào lộn một vòng, chỉ sợ ở lại thêm chốc nữa là mạng sống cũng không còn.

Người ngoài cửa đi rồi, Bùi Vân Khiêm mới đứng dậy thay quần áo, bởi vì bị thương nên đã mấy ngày không thể xử lý công việc, hôm nay cũng nên để ý việc trong quân doanh rồi.

Không bao lâu, Tần Tuần xuất hiện ở cửa, "Tướng quân, phu nhân ra ngoài rồi.

"

Bùi Vân Khiêm có chút ngoài ý muốn, "Sớm vậy sao? Không ăn sáng sao?"

Tần Tuần lắc đầu, "Không ạ.

"

Bùi Vân Khiêm nhíu mày, nha đầu này muốn làm việc gì mà đi vội vàng tới mức điểm tâm sáng cũng không ăn?

Sắc mặt hắn trở nên âm trầm, lạnh lùng nói, "Có phái người theo sau không?"

"Bẩm tướng quân, Chu Tước đã đi cùng phu nhân ra khỏi cửa, thuộc hạ cũng đã phái thêm vài người âm thầm đi theo.

"

Nghe vậy, Bùi Vân Khiêm gật đầu, chậm rãi thu hồi ánh mắt.

Toàn bộ kinh thành cũng không tìm ra người nào có thân thủ tốt hơn Chu Tước, có Chu Tước bảo vệ nàng hắn cũng yên tâm hơn nhiều.

"Cách một canh giờ báo cáo hành tung của phu nhân một lần.

"

Tần Tuần khom người, "Vâng, tướng quân.

"

Dừng một chút, Tần Tuần muốn nói lại thôi, "Tướng quân, Tưởng cô nương…"

Bùi Vân Khiêm híp mắt, "Nàng ta chưa về.

"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!