"Tiểu thư, nô tỳ nhớ kỹ phải nói sao rồi, nhưng nếu các nàng lại đánh em thì làm sao bây giờ?
"Bán Cần hỏi, ngồi chồm hỗm trên ghế không muốn đứng lên. Trình Kiều Nương đang nhìn chữ trên bình phong, tay đang men theo miêu tả các chữ."Ngươi không phải là gia nhân của bọn họ.
"Nàng nói. Bán Cần sửng sốt mãi mới vâng một tiếng rõ ràng."Đúng rồi, nô tỳ cũng không phải bọn họ mua tới, nô tỳ là Chu lão phu nhân mua tới cho tiểu thư." Nàng nói, lại hướng về phía Trình Kiều Nương cười hì hì, "Nô tỳ là người của tiểu thư!"
Thấy nàng sáng tỏ rồi, Trình Kiều Nương liền không nói nữa.
"Này, tiểu thư, lần này vẫn không nói là ngưòi chữa khỏi bệnh cho Tứ công tử sao?
"Bán Cần lại hỏi. Trình Kiều Nương ngừng tay, nhìn Bán Cần, giật giật môi. Có đôi khi muốn nói nói không nên lời, thật là có chút thống khổ."Trước mắt mà nói, chúng ta chỉ cần có ít công, là rất tốt.
"Nàng có chút cố sức lấy từ ngữ đơn giản nhất nói ra ý của mình. Bán Cần có chút mờ mịt."Bọn họ không tin." Trình Kiều Nương nói, "Tin ngươi so với tin ta dễ dàng hơn, trước tiên làm cho bọn họ tin ngươi, chuyện khác từ từ sẽ đến."
Bán Cần còn muốn hỏi cái gì, vú già chờ ngoài cửa đã không kiên nhẫn lại thúc giục rồi.
"Đi đi, ta mệt mỏi không muốn nói chuyện." Trình Kiều Nương nói, xua tay.
Thân mình Tiểu thư rốt cuộc là không tốt lắm, nói còn nói không ra, nếu thật sự Đại lão gia phu nhân tới hỏi, tiểu thư vất vả cũng nói không rõ, vậy thì để sau hãy nói, chờ tiểu thư hồi phục, hiện tại mình cứ lĩnh công trước, đợi nàng thân thể tốt hơn sẽ nói rõ.
Bán Cần lại giật mình, tiểu thư nói trước mắt có ít công mới tốt, chính là ý tứ này đi!
Đi theo tiểu thư, nàng càng ngày càng thông minh!
"Vâng, nô tỳ đã biết, tiểu thư, bây giờ nô tỳ đi.
"Nàng cao hứng thi lễ đứng dậy. Trình Đại lão gia đã nghe Trình đại phu nhân thuật xong mọi chuyện, tuy nhiên đối với tâm tư cẩn thận của nữ nhân hắn không thể nào cảm thấy hứng thú. Theo hắn, mặc kệ là nha đầu kia tự mình nghĩ ra được hay là những người khác nói cho nàng, quan trọng là kết quả như ý muốn mà thôi. Cảm thấy Đại phu nhân có chút chuyện bé xé ra to, hoặc là thái độ này có chút không đúng. Sao vừa mắng lại vừa dọa, đáng lẽ là ban thưởng mới phải."Loại sự tình này sao có thể ban thưởng? Chuyện này sao có thể nói là vì muốn tốt cho Tứ Lang?" Trình đại phu nhân trầm mặt nói, "Bị người mê hoặc dám làm việc như thế, lần này may mắn, nhưng lần sau nếu người ta nói ăn độc dược có thể khỏi, nàng liền có thể cầm độc dược đi cho Tứ Lang uống!"
Xuân Lan bị dọa hồn phi phách tán khóc dập đầu.
"Nô tì không dám, nô tì không dám.
"Nàng khóc ròng nói. Lời này nghe như là để ý cái kia, nhưng lại cảm thấy không được đúng lắm. Trình Đại lão gia cùng trình Nhị lão gia nhăn mặt nhíu mày. Có lẽ đây gọi là lý lẽ của nữ nhân đi."Nàng ta sao dám làm như vậy, nàng suy nghĩ nhiều quá.
"Trình Đại lão gia nói. Lúc này vú già bên ngoài nói Bán Cần tới, cắt ngang câu hỏi trong phòng."Đây là cái kia..." Trình Đại lão gia hỏi, hắn nhất thời không nhớ nổi ngốc tử kia gọi là gì, làm trưởng bối lại không thể trước mặt nhiều người như vậy trực tiếp xưng hô là ngốc tử, đành phải hàm hồ, " nha đầu?"
"Vâng, nô tì là nha đầu của Kiều Tiểu thư Bán Cần, ra mắt lão gia phu nhân.
"Bán Cần thi lễ nói. Lễ nàng thi chính là ngồi lễ, mà không phải quỳ lễ, ngồi lễ xong rồi, quỳ ngồi xuống."Ngươi thật to gan!
"Trình đại phu nhân dựng thẳng mi quát. Ngay cả nàng cũng không biết là nói nha đầu kia thái độ quá lớn hay vẫn là làm việc quá to gan. Nói xong những lời này nàng cũng hiểu được không biết tiếp theo nên nói sao. Thật to gan hại Tứ công tử? Cũng không phải, ngược lại là cứu mệnh. Nhưng mà việc cứu mạng này lại quá mức cho lén lút, làm nữ chủ nhân Trình gia, nàng thật sự không thể chịu đựng được."Nô tì không dám.
"Bán Cần nói. Lần này khác trước, có lẽ là từ khi Trình Kiều Nương nhắc nhở, câu nói kia lưu ở trong lòng, nàng đột nhiên không sợ hãi Lão gia, phu nhân Trình gia."Là ngươi lén xui Xuân Lan dọa Tứ công tử?"
Trình Đại lão gia lên tiếng nói.
"Vâng." Bán Cần không chút do dự đáp, mắt nhìn Xuân Lan trên mặt đất khóc không thể đứng dậy , "Mọi người đừng trách nàng, đều là ta nói cho nàng."
"Còn không cần ngươi phải đến dạy chúng ta phải làm sao!" Trình đại phu nhân lạnh giọng quát, "Ai cho ngươi làm như vậy? ngươi có mục đích gì?"
Bán Cần vẻ mặt nghi hoặc nhìn Trình phu nhân.
"Ta không có mục đích gì, ta là muốn cứu Tứ công tử." Nàng nói.
"Ngươi, ngươi, vì cái gì không đến nói với ta?" Trình đại phu nhân quát hỏi.
"Ta nói, phu nhân sẽ tin sao?
"Bán Cần hỏi ngược lại, mang theo vài phần ủy khuất. Đương nhiên sẽ không tin... Trình đại phu nhân nghẹn lời."Vậy ngươi liền lén xúi giục Xuân Lan? ngươi coi Tứ công tử là ai? Vạn nhất có chuyện gì...." Nàng cả giận.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!