Ban ngày, người tới viện Trình Tứ Lang không nhiều như buổi tối.
Trình đại phu nhân khóc mệt lả, cũng phải cho thuốc uống, bị Trình Đại lão gia ép về nghỉ ngơi.
Đại phu ở phụ cận đều đã mời đến, các đại phu ở xa còn đang trên đường, phương pháp có thể sử dụng đều đã dùng, giờ chỉ đành nghe theo mệnh trời thôi.
Ở cửa nách, một phụ nhân đưa một bọc giấy cho nha đầu.
"Xuân Lan, ngươi muốn làm như vậy thật à?
"Phụ nhân lại giữ chặt tay nàng thấp giọng hỏi, khuôn mặt khẩn trương. Xuân Lan gật gật đầu."Vạn nhất..." Phụ nhân run giọng nói, "Dù các nàng nhận tội, nhưng tội danh mê hoặc hại chủ ngươi cũng trốn không thoát."
"Nương, đừng lo lắng, lúc con đút thuốc, nha đầu kia cũng đến, đến lúc đó xảy ra chuyện, người khác có hỏi đến, chỉ nói là nàng thừa dịp chúng ta không chú ý hạ thuốc, không quan hệ gì với chúng ta."
Xuân Lan thấp giọng nói, "Phương thuốc nương bốc chưa?"
"Bốc rồi." Phụ nhân gật đầu nói, "Ta hỏi qua người ở hiệu thuốc bắc, phương thuốc này đã từng dùng, không gì lạ."
"Nàng nói là cái gì liền là cái đó đi.
"Xuân Lan nói. Phụ nhân sắc mặt do dự."Nàng vì cái gì giúp ngươi?" Nàng thấp giọng hỏi, "Đối với nàng không chút ưu đãi nào?"
Xuân Lan nhếch miệng.
"Sao không ưu đãi? Chẳng qua nàng ta cũng muốn có một đường lui." Nha đầu thấp giọng nói, "Đi theo ngốc kia tử có thể có cái tiền đồ gì, lần này giúp con, vạn nhất thành, đời này con đều nhớ rõ ân tình của nàng, ngoài ra cha mẹ cũng sẽ lén chăm sóc nàng nhiều hơn, tâm tư này của nàng con đã nắm rõ."
Phụ nhân gật gật đầu.
"Nương, con phải đi rồi." Xuân Lan nói.
"Còn có mặt nạ này..." Phụ nhân vội thấp giọng nói, lấy trong tay áo rộng thùng thình ra một cái bọc. "Mua rồi ở cửa hàng trên đường có một cái.
"Nàng nói. Xuân Lan đưa tay tiếp nhận, Phụ nhân dùng sức nắm tay nữ nhân một cái, mới luyến tiếc buông ra, sắc mặt lo lắng nhìn nữ nhân đi vào. Xuân Lan ngồi ở bên trong căn phòng nhỏ nhìn ấm thuốc sôi ùng ục ùng ục, nghe trong viện có chút náo nhiệt, tim đập dồn dập, đứng lên đi qua xem, quả nhiên thấy một nha đầu thăm dò trong viện ."Ngươi làm sao?"
Có nha đầu thấy được hỏi.
"Tiểu thư nhà ta để cho ta tới thăm Tứ công tử.
"Bán Cần nói. Từ lúc Tứ công tử bệnh người tới thăm rất nhiều, huynh đệ bọn tỷ muội mặc dù không thể ngày ngày đều đến, nhưng đều phái nha đầu lại đây. Đây là nha đầu của tiểu thư nào."Sao trước kia chưa thấy qua?
"Nha đầu kia hỏi. Bán Cần chưa trả lời, Xuân Lan bưng thuốc từ trong phòng đi ra rồi."Hạ Cúc, giúp ta xem bếp lò một chút.
"Nàng nói. Nha đầu kia liền theo tiếng vâng, ném Bán Cần ở đó không hỏi nữa."Ta đến giúp tỷ tỷ.
"Bán Cần vội đi vài bước cười nói. Xuân Lan ừ một tiếng, hai người một trước một sau vào phòng."À, đúng rồi, ngươi giúp ta xem một chút, ta đi lấy chén." Xuân Lan vừa mới tiến đi còn nói thêm, xoay người đi ra, đến phòng bếp dạo qua một vòng, cùng nha đầu xem bếp lò nói hai câu.
Nhìn thấy dáng vẻ Xuân Lan khẩn trương cẩn thận, ở trong phòng Bán Cần bĩu môi.
Có cái gì khẩn trương, đơn thuốc tiểu thư kê người chết cũng có thể cứu sống, một cái bệnh tương tư tính cái gì.
Nàng mang theo vài phần thoải mái đánh giá phòng ở.
Trình gia cũng không phải chỉ có tiền thôi đâu, phòng ở này liền tuyệt không bủn xỉn, tầm mắt nàng chuyển tới trên giường, nhịn không được a một tiếng.
Xuân Lan cùng hai nha đầu khác rảo bước tiến đến, bị nàng dọa hoảng sợ.
"Nhỏ giọng đó.
"Bọn nha đầu trách mắng nói. Bán Cần đưa tay che, nhìn thấy người trên giường. Là vị công tử này a! Đồng thời vừa vui sướng. Tiểu thư quả nhiên nói đúng, là công tử bên đại phòng Trình gia . Trong phòng tình cảnh bi thảm, nha đầu này lại vui vẻ ra mặt, mấy nha đầu thực mất hứng."Ngươi trở về đi, đại phu nói, công tử chúng ta phải nghỉ ngơi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!