Chương 22: Ngoài ý muốn

Cuối tháng là thời điểm Trình đại phu nhân kiểm tra thu chi trong nhà, việc này nàng đã làm rất nhiều năm, từ từ nhắm hai mắt nghe chỉ thấy mọi thứ không sai biệt lắm.

"Sao so với tháng trước chi hơn nhiều?

"Nàng mở mắt ra, hỏi. Trước mặt ngồi một dãy nữ quản sự vội phần phật lật xem sổ sách."Hồi phu nhân, là bên phòng bếp Nhị phu nhân nhiều hơn một phần canh giải nhiệt.

"Một nữ quản sự nói. Một phần canh giải nhiệt không đáng giá mấy đồng tiền. Trình đại phu nhân gật gật đầu, bất quá, Nhị phu nhân luôn luôn không cần, như thế nào đột nhiên dùng? Bên kia lại có một quản sự mở miệng."Nhị phu nhân may thêm một bộ xiêm y.

"Nàng nói. Trình đại phu nhân khẽ nhíu mày, trong nhà xiêm y bốn mùa đều có may, sao không có sự kiện gì mà lại may thêm xiêm y? Chỉ là ở trước mặt vú già nàng cũng không thể lộ một tia nghi vấn, bằng không lời này truyền ra, liền thay đổi. Nhất là trong tình cảm chị em dâu."Ta quên, chuyện này nàng đã nói với ta."Nàng cười nói.

Nhóm nữ quản sự cười nói phu nhân bận rộn làm sao có thể nhớ rõ hết, chỉ là trong lòng lại rõ như gương sáng.

Chi thứ hai nhiều năm đối với đại phòng như Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó rốt cục đã thay đổi.

Đừng coi khinh một chén canh, một bộ xiêm y này.

Đối với các nữ nhân mà nói, phản ứng rất nhỏ mới là phản ứng chân thật nhất.

Các loại tin tức nho nhỏ ở trong đại viện Trình gia âm thầm chậm rãi tản ra.

Trình đại phu nhân đối chiếu thu chi, cảm giác tháng nầy rốt cục đã qua, chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần có chút mỏi mệt.

Không biết như thế nào, cảm thấy trong lòng nặng trịch, sự việc một món đồ tiếp một món đồ, tựa hồ không thư thái.

Trước kia không phải như thế, đây từ khi nào thì bắt đầu?

"Mẫu thân, mẫu thân." Tiếng Trình Lục Nương từ bên ngoài truyền đến, "Con không muốn ngốc tử kia ở trong nhà!"

A, đúng rồi, ngốc tử!

Trình đại phu nhân giật mình.

Bắt đầu từ khi ngốc kia tử trở về.

Cẩn thận suy nghĩ một chút, bắt đầu từ khi có ngốc tử kia, Trình gia bọn họ bắt đầu không hài lòng.

Mới trước đây, trong nhà không khí u ám, tức chết lão thái gia, hại chết mẹ đẻ, người Trình gia đều không dám ra ngoài.

Từ sau khi rời khỏi, trong nhà lập tức đều sống dễ chịu, con cháu sinh sôi hưng thịnh, con đường làm quan của chi thứ hai an thuận, tái giá ôn thuần, cũng là nữ nhân song toàn, Trình gia ngày đó khí thế hừng hực, trong ngoài nhà đều hài lòng như ý, tương lai đường làm quan rộng mở.

Bắt đầu từ khi ngốc tử này trở lại.

Đêm đó, vợ chồng chi thứ hai luôn luôn ôn thuần hòa thuận trước mặt bọn họ đánh một trận, lần đầu tiên nàng biết một đệ muội tính khí luôn luôn ôn nhu nguyên lai cũng có tính tình như vậy.

Trình đại phu nhân lại thở dài một hơi.

"Mẫu thân, người đừng thở dài, nhanh đem ngốc tử này đuổi đi!

"Trình Lục Nương lắc lắc cánh tay mẫu thân hô. Trình đại phu nhân lấy lại tinh thần."Lại làm sao vậy?" Nàng hỏi, âm thanh có chút vô lực.

"Mẫu thân, có nàng ở, con không thể ra cửa rồi." Trình Lục Nương nói, vừa ủy khuất lại vừa tức giận, "Con hôm nay đi nhà Đổng tiểu thư ngắm hoa, bị người đùa cợt, hiện giờ đây cả thành đều biết ngốc tử nhà chúng ta đã trở lại."

Phủ Giang Châu lớn như vậy, có cái gì gió thổi cỏ lay, một khắc có thể từ thành đông lan ra thành tây, huống chi lại là Trình gia bọn hắn, không biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm đâu, biết cũng không kỳ quái.

"Bọn hắn cũng không phải ngày đầu tiên biết chuyện này." Trình đại phu nhân nói, "Ngươi chớ xen vào, sợ phiền toái, mấy ngày nay đừng xuất môn, chờ bọn hắn nói đủ rồi, sẽ thôi."

Thế nhưng bắt Trình Lục Nương nàng giống rùa đen rút đầu trốn đi, quả thực rất sỉ nhục rồi.

"Mẫu thân, không lẽ ta đây cả đời đều không xuất môn! Cũng không lập gia đình! Còn gả người nào nữa! Nhà ai nguyện ý cưới một ngốc tử tỷ muội!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!