Chương 45: (Vô Đề)

Câu này của Lưu Kim Bằng chọc chính xác vào điểm mà Lâm Vô Ngung cảm thấy kỳ quái kia.

Đúng vậy, chính là cảm giác này.

Đoạn video được cắt ra này tuy rằng không quê mùa như đoạn hai thằng ngốc nhìn trời lúc trước, nhưng quả thật giống như… video tình nhân.

Chẳng qua có lẽ Đinh Tễ cũng giống như anh, đều không phát hiện ra điểm này.

Bị Lưu Kim Bằng chỉ ra, Đinh Tễ cũng có chút kinh ngạc.

Lưu Kim Bằng không hổ là cẩu độc thân đã từng yêu thầm hơn một nghìn em gái.

Lâm Vô Ngung âm thầm thở dài.

Càng muốn trốn tránh thứ gì, thì càng không tránh được.

Bây giờ một lời nói đùa hi hi ha ha thôi cũng sẽ làm cho lòng anh căng thẳng, sợ hãi bầu không khí sẽ gượng gạo.

Anh nhìn Đinh Tễ.

Đinh Tễ cũng đúng lúc nhìn qua, vừa nhìn thấy anh ngước mắt lên, Đinh Tễ lập tức sốt ruột mở miệng:

"Tôi không nói, tôi không nói với cậu ta…. không không, tôi không nói với bất cứ ai về xu hướng tình dục của cậu!"

Tôi biết, Lâm Vô Ngung nói,

"Nói rồi cũng không sao, tôi không để ý tới những thứ này."

Điểm chú ý của Đinh Tễ đúng thật là làm cho người ta vui mừng.

"Tôi biết cậu không để ý," Đinh Tễ nói,

"Nhưng đây là hai chuyện khác nhau, dù sao tôi cũng không thể tùy tiện nói cho người khác."

Ừ. Lâm Vô Ngung cười cười.

"Tôi có thể điều khiển máy bay bay tới ngọn núi đối diện không?" Đinh Tễ cầm máy bay lên.

Không thể. Lâm Vô Ngung nói,

"Năng lực nhìn đoán của cậu có phải không theo kịp chỉ số thông minh không, cái đó mà gọi là ngọn núi đối diện à?"

Đinh Tễ nhìn ngọn núi mà cậu muốn bay tới, nhìn chằm chằm một lát lại gật đầu: Được rồi, rất xa.

"Có thể bay tới ruộng bên kia," Lâm Vô Ngung nói,

"Kỳ thực tôi rất thích quay cảnh ruộng, màu xanh màu vàng đều rất đẹp, cảm giác như cúi đầu có thể chui vào thảm lông mềm mại."

Được. Đinh Tễ hưng phấn cầm thân máy bay lên.

Pin mà Lâm Vô Ngung mang theo đều dùng hết cả rồi, thời gian tương đương như anh dự đoán, hơn một tiếng.

Nói thực khoảng thời gian này cũng quá ngắn, đối với Đinh Tễ vừa mới biết chơi lại vừa mới thông thạo một chút mà nói thì chỉ giống như vừa chớp mắt.

Khi ngồi lên xe trên đường về cậu vẫn có chút không cam lòng:

"Cậu không thể chuẩn bị thêm nhiều pin dự phòng hả?"

"Cậu biết một cục pin nặng thế nào không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!