Chương 43: (Vô Đề)

Lâm Vô Ngung cho rằng cho tới bây giờ bản thân vẫn có thể cố quy rất nhiều biểu hiện và phản ứng của Đinh Tễ vào trong phạm vi

"đối xử với bạn bè là như thế", chính vì Đinh Tễ chậm chạp kinh người ở phương diện này.

Giống như nhược trí, không có chút xíu suy nghĩ của thần đồng nào.

Dựa theo trí thông minh và khả năng quan sát siêu mạnh của Đinh Tễ, có lẽ vừa nhìn đã phải nhận ra Hứa Thiên Bác trông giống mình, tuy rằng anh chưa từng đề cập tới Hứa Thiên Bác trước mặt cậu, cũng chưa từng thảo luận bất cứ điều gì liên quan tới

"đối tượng yêu thầm của mình", nhưng với năng lực của Đinh Tễ, hoàn toàn có thể lôi chuyện này ra.

Tại sao cậu lại chú ý tới tôi? Tại sao lại nói chuyện với tôi?

Bởi vì tôi giống Hứa Thiên Bác sao?

Hơn nữa cậu và Hứa Thiên Bác không thể chỉ dừng ở quan hệ bạn học hay bạn bè bình thường.

Nếu như là bạn tốt, cậu sẽ không chẳng hề nhắc tới như vậy, gặp được người giống với bạn tốt của mình, khi nói chuyện đều sẽ thuận miệng nhắc tới.

Cho nên to gan đoán đối tượng yêu thầm của cậu chính là Hứa Thiên Bác….

Hơn nữa cho tới bây giờ Đinh Tễ mới nhớ ra hỏi đối tượng yêu thầm của anh là ai.

Lâm Vô Ngung thực sự hoàn toàn không ngờ tới.

Muốn đơn phương hủy bỏ danh hiệu thần đồng nhỏ của cậu.

"Cậu yêu thầm Hứa Thiên Bác?" Đinh Tễ nhìn anh,

"Sau đó cậu ấy từ chối cậu?"

Ừ. Lâm Vô Ngung gật đầu, bây giờ cũng không còn phim hài nào hay nữa, anh không thích mấy bộ hài kịch gãi vào chỗ ngứa chọc người ta cười, liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy mấy bộ.

Khó tìm.

Đinh Tễ thực sự là một thằng nhóc.

"Cậu ấy là thẳng sao?" Đinh Tễ hỏi.

Ừ. Lâm Vô Ngung tiếp tục gật đầu.

"Cậu ấy thẳng mà cậu còn…" Đinh Tễ thở dài,

"Cậu tìm từ chối sao?"

"Cho nên ngay từ đầu đã là yêu thầm." Lâm Vô Ngung thở dài.

"Vậy làm sao mà cậu ấy biết, cậu không có kỹ năng yêu thầm chút nào, cậu nhìn Bằng Bằng, yêu thầm hơn nghìn em gái, không một ai biết, nó nói rồi người ta đều giả vờ như không hiểu," Đinh Tễ nói, Cảnh giới này.

Lâm Vô Ngung nghe vậy cũng cười, quay đầu nhìn cậu:

"Yêu thầm kiểu Lưu Kim Bằng thì có liên quan cái lông gì tới kỹ năng?"

"Có liên quan tới bản thân cậu ấy…" Đinh Tễ vui vẻ vỗ chân, nghĩ ngợi lại nhìn anh,

"Cho nên cậu nói với cậu ấy hả?"

"Cũng không thể coi như nói với cậu ấy," Lâm Vô Ngung ngẩng đầu dựa vào sô pha,

"Tôi nói với cả trường, coi như come -out."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!