Chương 20: (Vô Đề)

"Cậu ta thật sự có thể cho mày vay sao?" Lưu Kim Bằng theo bên cạnh Đinh Tễ, vừa đi vừa lải nhải,

"Cậu ta là một học sinh cấp ba, lấy đâu ra mười vạn? Có phải đã phạm tội không? Có phải tìm một nơi nào đó bán mày đi…"

"Cậu ấy nói mười vạn thì mười vạn, ai biết cậu ấy có bao nhiêu tiền, hơn nữa, mày quản cậu ấy lấy mười vạn ở đâu làm gì, tao cũng không hỏi vay cậu ta mười vạn," Đinh Tễ nói,

"Mày đừng lải nhải nữa, chỉ tùy tiện một trong những người mà mày vay tiền kia thôi cũng phiền phức hơn Lâm Vô Ngung rồi! Tao hỏi mày, mày lấy đâu ra gan đấy?"

Tao vì ai chứ! Lưu Kim Bằng không phục.

"Nếu như không phải mày vì tao tao đã sớm đánh mày rồi!" Đinh Tễ trừng cậu ta.

Trừng một cái xong lại vươn tay kéo lấy vai Lưu Kim Bằng:

"Cảm ơn nhé Bằng Bằng, thật đấy."

"Hai chúng ta đâu cần nói từ này," Lưu Kim Bằng lắc đầu,

"Mẹ nó Đại Đông chẳng đáng tin chút nào, thế nào cũng phải lộ chuyện này cho mày biết! Sớm muộn gì tao cũng cho nó chết."

"Mày không trả tiền nó, nó chỉ có thể tìm tao thôi! Sau này mày đừng giấu tao làm loại chuyện thế này," Đinh Tễ nói,

"Có chuyện gì bàn bạc với nhau là có thể giải quyết."

Lưu Kim Bằng buồn bực ừ một tiếng, vẫn rất không vui.

Đinh Tễ hẹn Lâm Vô Ngung gặp mặt ở quán trà sữa bên cạnh Tín Gia, lúc này cách thời gian hẹn gặp còn một khoảng thời gian, hai người bọn họ mỗi người cầm một cốc trà sữa đứng bên đường.

Lưu Kim Bằng không tham dự cuộc gặp này, nhưng kiên trì phải ở gần đó đợi Đinh Tễ.

"Lần này phải chú ý một chút, mày nói xem, chúng ta ở đây nhiều năm như thế cũng không xảy ra chuyện gì, ai có thể nghĩ được Lão Lục đột nhiên lại xảy ra chuyện," Lưu Kim Bằng cau mày,

"Chuẩn bị lên nhìn thì có vẻ là người tốt, nhưng nói cho vay là cho vay luôn không do dự, quá thẳng thắn tao cũng không vững bụng."

"Cậu ấy là thủ khoa dự bị! Không phải là chuẩn bị lên! (1)" Đinh Tễ có chút bất đắc dĩ.

Là chuẩn bị lên, Lưu Kim Bằng kiên trì ý kiến của mình,

"Dù sao bây giờ còn chưa tin được cậu ta."

Vậy mày… đậu má!

Đinh Tễ nói được một nửa dừng lại, cậu liếc mắt nhìn thấy Lão Lục đang đi từ quảng trường nhỏ tới, lập tức dùng cánh tay huých Lưu Kim Bằng, Đừng cản tao!

"Con mẹ nó để tao kéo nó qua đây!"

Lưu Kim Bằng cũng đồng thời nhìn thấy Lão Lục, cậu ta hung hăng đặt trà sữa lên trên bàn,

"Đợi tao ở sau quán trà sữa."

Đinh Tễ xoay người đi về phía sau quán trà sữa.

Lão Lục cũng đúng là gan lớn, nếu như đổi thành Đinh Tễ, làm loại chuyện hãm hại người khác xong, trong vòng một năm cũng không dám xuất hiện ở quảng trường nhỏ nữa.

Có lẽ là tạm thời tránh thoát một kiếp, mừng rỡ như điên, cho nên tinh thần mới điên cuồng.

Khi bị Lưu Kim Bằng túm áo kéo tới phía sau quán trà sữa, Lão Lục vẫn mang vẻ mặt không phục.

Khi nhìn thấy Đinh Tễ mới biến sắc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!