Chương 28: Lừa Dối Quân Vương

Thẩm Quý phi khẽ mím môi, nhếch nhẹ khóe miệng: "Mẫu thân đối với cháu gái này còn thương yêu gấp trăm lần so với ta, đứa nữ nhi ruột của bà."

Từ lúc bà tiến cung, chưa từng nhận được một lời hỏi han từ Thẩm lão phu nhân, như thể bà không hề có đứa nữ nhi này. Thẩm Quý phi từng trách móc và oán giận, chẳng lẽ mẫu thân không lo lắng nữ nhi duy nhất của mình sẽ mất mạng trong bốn bức tường cung cấm như hổ lang này sao?

Nhưng mẫu thân vốn lòng dạ sắt đá. Bà từng nói rằng, chỉ cần nàng bước chân vào cung thì mọi chuyện sẽ không còn liên quan đến bà nữa, và cuối cùng bà thực sự làm đúng như đã nói.

Thẩm Quý phi khẽ mỉm cười nhạt, nhưng trên gương mặt chẳng hề lộ chút vui vẻ nào.

"Nương nương."

Một cung nữ bước nhanh vào điện, ghé tai thì thầm với Thẩm Quý phi điều gì đó.

Thẩm Quý phi nghe xong, phất tay, ra hiệu cho cung nữ lui xuống.

"Hoàng thượng dạo này khẩu vị không được tốt, không biết vì sao đột nhiên lại thích món bánh đào ta làm. Giờ thì tổng quản thái giám lại phái người đến xin thêm."

Thẩm phu nhân đang buồn vì không có cớ để cáo từ, nghe vậy liền muốn đứng dậy, nhưng Thẩm Quý phi đã lên tiếng trước.

"Thân thể bản cung mấy ngày nay không được khỏe, đầu óc quay cuồng, chắc là bị nhiễm lạnh. Sợ rằng không thể đi xa như vậy. An An, cháu có thể thay cô mẫu đi một chuyến được không?"

Thẩm An An sững người.

Nàng không đi được thì ta muốn đi chắc? Nàng định từ chối theo bản năng, nhưng Thẩm phu nhân đã lên tiếng.

Truyện được edit bởi Nhất Mộng Vân Úy, vui lòng không reup mang đi nơi khác.

"Nương nương, An An lần đầu vào cung, lễ nghi quy củ đều không biết, sao có thể đến trước mặt thánh thượng được? Nếu nương nương không khỏe, chi bằng để Trường Hách đi một chuyến thì hơn."

Hoàng thượng muốn dùng đồ, nếu để người dưới đưa tới thì quả thực không ổn, vì nếu Hoàng thượng biết người của Thẩm phủ đang ở Chiêu Dương Điện mà không có ai tự mình đi, e rằng sẽ bị coi là khinh nhờn long uy.

Thẩm Quý phi lắc đầu: "Như vậy sao được. Đây dù sao cũng là hậu cung, Trường Hách là nam nhân, sao có thể tùy tiện ra vào? Nếu có chuyện gì xảy ra, chẳng phải sẽ gây đại họa sao?"

Thẩm phu nhân im lặng.

Hậu cung toàn là nữ nhân của Hoàng thượng, nếu để xảy ra bất kỳ va chạm nào thì đều khó lòng giải thích. Nhưng thân phận bà chỉ là một phu nhân thần tử, lại càng không thích hợp.

"Tẩu tẩu cứ yên tâm, ta sẽ phái Ngọc cô cô đi cùng, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Chỉ là dạo này đau đầu quá, nếu không chắc chắn ta đã tự mình đi rồi."

Thẩm phu nhân đành gật đầu, bởi chẳng có phi tần nào lại từ chối cơ hội được diện kiến Hoàng thượng cả.

Thẩm An An đành cam chịu đứng lên, cúi người hành lễ rồi cùng Ngọc cô cô rời khỏi Chiêu Dương Điện.

"Biểu cô nương, mời đi theo lão nô."

Thẩm An An đi theo Ngọc cô cô xuyên qua hậu cung, tránh được không ít hoàng cung, nhờ đó cũng tiết kiệm được công sức hành lễ.

Sau một khắc, cuối cùng họ ra khỏi hậu cung. Ngọc cô cô dừng bước trên hành lang, chỉ tay về phía trước: "Chỗ đó chính là Ngự Thư Phòng của Hoàng thượng, biểu cô nương tự mình qua đi, lão nô sẽ chờ ở đây."

"..."

Thẩm An An quay đầu nhìn Ngọc cô cô, mí mắt giật giật: "Bà không đi cùng sao?"

"Lão nô không qua đâu, biểu cô nương cứ tự đi."

"..."

Thẩm An An đánh giá Ngọc cô cô, suýt chút nữa nghi ngờ hai chủ tớ này có phải đang tính kế đưa nàng cho Hoàng thượng làm phi tần không.

Nhưng nghĩ kỹ lại, nàng biết chuyện đó không thể xảy ra. Thẩm Quý phi có được vị trí quý phi phần lớn nhờ vào sự hậu thuẫn của Thẩm phủ, nàng ấy làm sao có thể đưa nàng vào cung, tự cắt đứt đường lui của mình chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!