Edit: Hoangforever
Beta: Cơ Hoàng
Lân Bì Mẫu Yêu đã gần trong gang tấc, Mạc Phàm có thể ngửi thấy mùi hôi thối trên người con quái vật này.
Móng vuốt hung dữ càng lúc càng gần, Mạc Phàm không kịp nghĩ nhiều, ngưng tụ một quả cầu lửa màu hoa hồng đỏ tươi trong lòng bàn tay.
Bình tĩnh, chờ quái vật này phóng tới cách mình ba mét, Mạc Phàm hung hăng vung tay, ném quả cầu lửa trong tay về phía Lân Bì Mẫu Yêu.
Hỏa Tư – Bạo Liệt!!
Một đoàn liệt diễm màu hoa hồng đỏ nổ ầm ầm trong không khí, sóng nhiệt đập lên người Lân Bì Mẫu Yêu, đồng thời lực chấn động cũng đẩy bay Mạc Phàm.
Mạc Phàm cưỡng ép thay đổi vị trí trên không trung, rơi xuống trung tâm sân khấu ở phía dưới.
Mà Lân Bì Mẫu Yêu cũng thật biến thái, Hỏa Tư – Bạo Liệt cũng chỉ khiến nó ngừng một chút, móng vuốt sắc bén của nó vẫn tiếp tục chém ra!
"Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!"
Ánh sáng lạnh giao thoa, sắc bén như kiếm. Lệ trảo[1] như có vô số lưỡi dao sắc bén điên cuồng chém loạn trên không trung, ngay cả ngọn lửa hoa hồng đỏ rực Mạc Phàm phóng ra cũng bị móng vuốt nhọn hoắt cắt thành nhiều phần.
[1]Trảo: móng vuốt.
Lệ trảo: móng vuốt sắc nhọn, hung tàn.
Có một số móng vuốt tán loạn đã sượt qua người Mạc Phàm, trên cánh tay, lồng ngực, thậm chí má trái Mạc Phàm đều xuất hiện vết máu.
Vết thương trên cánh tay tương đối sâu, đã chạm vào xương cốt, khiến Mạc Phàm đau đớn hít sâu vào một hơi.
Cũng may vết thương trên lồng ngực và má trái không quá sau, nếu không hắn đã mất mạng.
"Băng!!!"
Mạc Phàm nặng nề ngã xuống sân khấu, máu trên người lại phun ra.
Thực lực của Lân Bì Mẫu Yêu lúc này đã mạnh hơn ban đầu rất nhiều, không những tốc độ nhanh đến kinh người, tần suất móng vuốt sắc bén đan xen cực nhanh, tạo thành một trận gió lốc đao kiếm. Nếu vừa rồi không có sức nổ của Hỏa Tư – Bạo Liệt ngăn cản một chút, có lẽ hắn đã biến thành một đống thịt nát.
Trung tâm sân khấu đã biến thành một đống hỗn loạn, nữ yêu xanh vàng xuất hiện, khiến các sinh viên chạy trốn toán loạn.
Một vài sinh viên còn chút bình tĩnh bắt đầu thi triển ma pháp đối kháng với nữ yêu xanh vàng. Thế nhưng hiện trường đang cực kỳ hỗn loạn, hơn nữa mọi người cũng không biết lúc nào người bên cạnh mình sẽ xé toang lớp da biến thành yêu quái, nên dù là người có sức chiến đấu, nhưng vẫn rất chật vật.
Khi Mạc Phàm rơi từ trên không trung xuống sân khấu, cũng không có ai quan tâm tới hắn, mà chỉ khiến mấy cô gái đang trốn về phía này hét lên chói tai.
Xác chết rơi từ trên không trung xuống, đối với các cô gái thì cảnh tượng này đâu chỉ dùng từ kinh sợ để hình dung.
"Đứng cách xa nơi này một chút!!" Mạc Phàm nhìn mấy cô gái đang hét to như gặp quỷ này mà cảm thấy tức giận.
Uổng công bọn họ học ma pháp nhiều năm như vậy, là Pháp sư, khi gặp phải yêu ma phải nên lập tức tỉnh táo để chiến đấu. Vậy nhưng lúc này lại chạy tán loạn như một bầy cừu non, không hiểu bọn họ thi đậu vào Học viện Minh Châu kiểu gì nữa.
"Mạc Phàm! Mạc Phàm! Anh không sao chứ?" Giọng nói ân cần của Linh Linh truyền vào tai hắn.
Mạc Phàm trèo lên từ cái hố, dùng tay lau vệt máu kéo dài trên khuôn mặt mình...
Sau vụ vừa rồi, trên cả mặt hắn đều là máu.
"Chưa chết đâu, nó đến cấp Chiến Tướng rồi!" Mạc Phàm trả lời, mắt nhìn chằm chằm con Lân Bì Mẫu Yêu đang cười điên cuồng cách đó không xa.
Lân Bì Mẫu Yêu lộ ra vẻ đắc ý, thậm chí nó còn có tâm trạng thưởng thức hình ảnh đám người đáng thương đang bị đàn con của mình truy đuổi, hưởng thụ cảnh tượng quần thể đi săn thức ăn một cách máu tanh và tàn nhẫn kia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!