Một giờ sau, tại nhà cũ của Trác Vinh Minh.
Trời đã tối, trong căn phòng nhỏ chen chúc rất nhiều người, có Trác Vinh Minh Trác Gia Bảo, có cảnh sát, đồng thời, cô dượng của Trác Thiệu cũng bị gọi tới.
Ông nội của Trác Thiệu, tổng cộng sinh được hai trai một gái, trong đó cô của Trác Thiệu là Trác Vinh Ngọc lớn tuổi nhất.
Trác Vinh Ngọc người này, so với Trác Vinh Minh khẳng định tốt hơn nhiều, lúc trước cha mẹ Trác Thiệu qua đời, cô chân thành ý thiết khóc thật lâu, sau đó đưa cho Trác Thiệu một trăm đồng.
Nhưng cô cũng là một người phụ nữ rất lợi hại, không muốn chịu thiệt thòi, Trác Thiệu nhớ rõ, lúc tổ chức tang sự Trác Vinh Minh lấy lý do cha mẹ hắn không để lại tiền gì để Trác Vinh Ngọc lấy tiền ra, Trác Vinh Ngọc chính là không chịu, còn mắng Trác Vinh Minh một trận.
Kiếp trước Trác Thiệu xảy ra chuyện muốn cô chiếu cố Trác Đình, bởi vì cảm thấy Trác Đình không phải người Trác gia.
Một người phụ nữ như vậy, có lẽ cô sẽ không mưu đoạt tài sản của Trác Thiệu, nhưng biết được cha mẹ Trác Thiệu để lại một khoản tiền lớn như vậy, còn bị Trác Vinh Minh tham lam, khẳng định không phục.
Mà Trác Thiệu...! Nếu không phải đột nhiên phát hiện cha mẹ mình lại để lại cho mình một khoản tiền lớn như vậy, hắn cũng sẽ không nghĩ tới muốn tìm vị cô này.
Sau khi Trác Thiệu nhìn thấy cô, nói một câu "Cô, bác cầm hơn mười vạn ba mẹ cháu để lại, ngay cả cơm cũng không cho chúng cháu ăn no
", Trác Vinh Ngọc liền cùng Trác Vinh Minh cãi nhau, còn càng cãi càng lợi hại. Bên ngoài phòng, loạn thành một đoàn, Trác Thiệu mang theo Trác Đình ở lại trong phòng bọn họ, chưa từng nhúng tay vào. Hắn kỳ thật cũng không có biện pháp nhúng tay vào, người bên ngoài đều cảm thấy, trẻ con không nên quản những thứ này."Anh, sau này chúng ta làm sao bây giờ?"
Trác Đình lo lắng nhìn Trác Thiệu.
"Đình Đình, sau này hai người chúng ta cùng nhau sống, chỉ có hai chúng ta." Trác Thiệu nói.
Trác Thiệu ngay từ đầu, chính là muốn đem nhà của cha mẹ mình thu hồi lại, sau đó cùng Trác Đình sống chung.
Hắn còn chưa trưởng thành, thậm chí ngay cả mười sáu tuổi cũng chưa tới, nhưng hắn tin tưởng mình nhất định có thể chiếu cố tốt Trác Đình nuôi Trác Đình.
Mà bây giờ biết trong tay Trác Vinh Minh có tiền, lại có cô của hắn nhúng tay vào...! Trác Thiệu cảm thấy mình sắp thoát khỏi Trác Vinh Minh, hẳn là còn có thể lấy được một ít tiền từ tay Trác Vinh Minh.
Chỉ là phòng ốc của Trác Gia Bảo, sợ là không được.
Rốt cuộc hắn vẫn còn quá nhỏ, rất nhiều chuyện không tiện làm, Trác Vinh Ngọc nguyện ý có thể vì hắn mà cãi nhau với Trác Vinh Minh, nhưng khẳng định sẽ không vì hắn mà kiện Trác Vinh Minh.
Bất quá, tất cả đều là tạm thời, chờ hắn lớn lên, nên là của hắn, hắn nhất định có thể lấy lại!
Trên mặt Trác Thiệu một chút biểu tình cũng không có, cùng Trác Đình chậm rãi thu dọn phòng hai người.
Sau khi tới nơi này, Trác Gia Bảo cảm thấy nói không chừng hắn đem tiền trộm giấu ở chỗ này, liền đem phòng hắn lật một lần, đem đồ đạc của hắn và Trác Đình vứt lung tung, hiện tại trong phòng loạn thành một đoàn...! Đương nhiên, Trác Gia Bảo cũng không có lấy được tiền gì, ngược lại lật ra gạo hắn giấu trong phòng, làm cho những cảnh sát kia lại đau lòng hắn một phen.
Chờ Trác Thiệu dọn dẹp phòng xong, bên ngoài đã cãi nhau đến hồi kết.
Trác Vinh Minh kỳ thật không muốn nuôi Trác Thiệu, nhưng ông ta cũng không muốn trả lại tiền cho Trác Thiệu.
Trác Vinh Ngọc thì vẫn luôn mắng Trác Vinh Minh, cô đã làm bà nội, không có khả năng mang Trác Thiệu về nuôi, cũng không định đòi tiền của Trác Thiệu, nhưng cô không muốn thấy Trác Vinh Minh chiếm tiện nghi lớn như vậy.
Cô cảm thấy Trác Vinh Minh nên đưa căn nhà mới cho Trác Thiệu, lại cho Trác Thiệu ba vạn tệ.
Nhờ Trác Gia Bảo báo cảnh sát đến nhà mình điều tra, nên hiện tại bọn họ không chỉ biết lúc trước Trác Vinh Minh lấy của cha mẹ Trác Thiệu hơn mười vạn, còn biết ông ta có một tờ biên lai gửi tiền ba vạn tệ.
Chuyện này ầm ĩ đến chín giờ tối cũng không có kết quả, bất quá bởi vì Khuất Quế Hương không có ở đây, Trác Vinh Minh và Trác Gia Bảo hai người, rõ ràng là rơi vào thế hạ phong.
Căn nhà mới kia, Trác Vinh Minh sau khi mua để danh nghĩa Trác Gia Bảo, nên không thể lấy về, nhưng nhà ở nông thôn của cha mẹ Trác, phải trả lại cho Trác Thiệu.
Ngoài ra, gia đình Trác Vinh Minh còn phải cho Trác Thiệu năm vạn đồng.
Trác Vinh Minh một mực khẳng định cha mẹ Trác Thiệu không để lại tiền gì, trong sổ tiết kiệm là tiền của mình, chỉ thừa nhận cầm năm vạn tiền bồi thường, những người khác đều không có biện pháp với ông ta, cũng chỉ có thể nhận.
Sau khi thương lượng xong, Trác Thiệu mới bị gọi ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!