Chương 21: Nhờ giúp đỡ

Ánh mắt của cô thoáng chút trở nên lạnh lùng nhìn người trước mặt mà quan sát.

Thấy ánh mắt đó của cô thì người kia không sợ mà còn nhìn cô cười nhẹ một cái rồi tiến nhanh đến trước mặt đưa tay ra:

"Xin chào tôi tên Dương Hàn chúng ta đã từng gặp nhau cô có nhớ không?"

Cô nghe Dương Hàn giới thiệu công thì cô đưa tay ra bắt lấy tay của anh ta giọng có phần lạnh nhạt mà lên tiếng:

"Vậy sao… tôi và anh gặp nhau lúc nào nhỉ… tôi không nhớ rõ lắm mong Dương tiên sinh bỏ qua."

Dương Hàn nghe những lời này của cô thì cũng không mấy là ngạc nhiên vì anh ta biết là cô sẽ nói như vậy.

Nguyệt Ánh và Uyên Tranh hai người đứng bên cạnh nghe thấy cuộc nói chuyện của cô và Dương Hàn thì cô nàng Nguyệt Ánh chén ngang:

"Yến Phong à hay chúng ta tìm chỗ nói chuyện đi… Chúng ta đứng đây nói thì cũng không hay lắm đâu có rất nhiều người qua lại nhìn đó."

Nghe cô nàng nói thế thì cô đưa mắt nhìn Dương Hàn:

"Tôi nghĩ anh có chuyện gì đó muốn nói với tôi…, nếu anh không ngại chúng ta đến quán cafe gần đây đi."

Dương Hàn nghe cô nói thế thì nhanh chóng gật đầu đồng ý sau đó thì đưa mắt nhìn ra phía ngoài rồi lại nhìn cô:

"Chúng ta đến quán cafe bên kia đường nói chuyện đi…"

"Được…"

Nói xong vô đưa mắt nhìn qua hai người Nguyệt Ánh và Uyên Tranh lên tiếng:

"Hai người đi cùng luôn không…"

Uyên Tranh nghe cô hỏi thì nhìn Nguyệt Ánh một cái sau đó trả lời cô:

"Không cần đâu hai chúng tôi đi mua sắm trước em cứ nói chuyện với bạn trước đi"

"Được vậy hai người cứ đi mua sắm trước có gì gọi cho em."

Cô và Dương Hàn đến quán cafe ngay bên kia đường, bước vào bên trong quán cô im lặng đưa mắt quan sát xung quanh một lượt rồi nói:

"Chúng ta qua bên đó ngồi đi."

Cô chỉ tay về phía bàn ngay cạnh góc khuất, nơi đó tuy không phải đặc biệt gì mà cô cảm thấy nơi đó có phần riêng tư và ít bị ai làm phiền khi cô nói chuyện.

Thấy cô chỉ về bên chiếc bàn đó thì anh gật đầu rồi đi qua mặt cô đến bàn đó kéo ghế ra và đưa tay mời cô ngồi xuống.

Khi đã yên vị và gọi đồ uống xong thì cô thẳng thắn nhìn anh ta mà hỏi:

"Rốt cuộc anh tiếp cận tôi là có ý định gì đây…, hình như tôi và anh không hề thân thiết đến vậy đâu nhỉ…?"

Nghe cô hỏi thì anh ta nhìn cô cười một cái sau đó lên tiếng đáp:

"Âu Dương tiểu thư thật ra tôi đến tìm cô là có một việc cần nhờ cô giúp đỡ."

"Giúp đỡ sao… tôi đây không phải là thần thánh đâu mà anh muốn tôi giúp thì tôi liền giúp đâu… anh tìm sai người rồi…"

Giọng điệu cợt nhã có phần lạnh lẽo của cô mà từ tốn phát ra làm cho người trước mặt cũng có phần yếu thế.

Nhưng những lời này giọng điệu này của cô chỉ có thể làm cho anh ta có chút yếu thế nhưng Dương Hàn anh ta vẫn không bỏ cuộc mà nhìn cô:

"Tiểu thư cô vẫn chưa biết là tôi muốn nhờ cô giúp đỡ về việc gì mà…cô không thể từ chối người khác khi chưa biết họ muốn nhờ mình giúp cô nói có phải không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!