Diệp Huyền nhíu mày:
- Kim Thân cảnh? Tiền bối, sao ta chưa từng nghe nói?
Nữ tử thần bí lãnh đạm nói:
- Ta đã nói rồi, là Ẩn cảnh, người thường căn bản không biết. Nếu ngươi luyện Kim Thân cảnh, thực lực ngươi chí ít tăng gấp đôi, muốn luyện không? Nếu như không luyện, chỉ cần ngày sau ngươi có thể tìm được Linh kiếm, cũng có thể mượn nó vượt qua cảnh này, trực tiếp tiến vào Tiên Thiên Ngự Khí cảnh.
Diệp Huyền hưng phấn nói:
- Thực lực tăng gấp đôi? Thật chứ?
Nữ tử thần bí nói:
- Đương nhiên!
Diệp Huyền vội vàng nói:
- Luyện, ta luyện!
Nữ tử thần bí nói:
- Trong cơ thể ngươi đã có kiếm khí, mặc dù ngươi không thể đem nó đưa ra ngoài, nhưng lại có thể lợi dụng nó kích thích ngũ tạng cùng kinh mạch trong cơ thể. Trước kia ngươi chỉ ngoại tu thân thể, hiện tại là nội tu thân thể, nội ngoại kiêm tu, mới là viên mãn. Có điểu, sẽ không tránh được một chút đau khổ.
Diệp Huyền vung tay, hào khí nói:
- Một chút đau đớn không là gì, chúng ta bắt đầu.
Nữ tử thần bí nói:
- Tốt, thực ra rất đơn giản thôi, ngươi thôi động kiếm khí, để chúng nó tự tán trong cơ thể ngươi.
Diệp Huyền làm theo, vừa mới ngồi, hai mắt đã trợn lên:
- A…
Giờ khắc này, hắn cảm thấy mấy vạn cây châm đang điên cuồng đâm chọc trong cơ thể, đau tới kém chút ngất đi.
- Tiền bối, cái này là có chút đau khổ sao!
- Rất đau sao? Ta thấy có một chút thôi mà…
- Tiền bối, đừng nói với ta là, không có ai tu luyện Ẩn cảnh này a!
- Cực lâu trước kia, có một người luyện qua, có điều, lúc ấy hắn mới luyện một chút đã chết, ta còn tưởng rằng có nguyên nhân khác đây…
- Ta…
- Thấy ngươi thống khổ như vậy, ta lại không thể giúp gì được cho ngươi, ta chỉ có thể dùng nụ cười để diễn tả áy náy. Hắc hắc hắc…
Diệp Huyền: "…"
…
Đau!
Đau tới không muốn sống!
Thời khắc này, Diệp Huyền lần đầu muốn chết!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!