Chương 8: Ẩn Cảnh

Nghe vậy, sắc mặt đám Lý Mộc lập tức trắng bệch.

Đúng lúc này, Diệp Huyền mới đi được không xa liền ngừng lại, quay người nhìn về phía Đại trưởng lão:

- Đại trưởng lão, ta hữu nghị nhắc nhở ngươi một chút, đám Lý Mộc là thân vệ của tộc trưởng, mặc dù ngài là Đại trưởng lão, nhưng muốn động tới thân vệ của tộc trưởng, chí ít cũng phải chờ hắn chết a…

Nói tới đây, hắn ra vẻ giật mình:

- Chẳng lẽ… Đại trưởng lão muốn động thủ với tộc trưởng… ngươi…

- Càn rỡ!

Đại trưởng lão giận dữ hét:

- Diệp Huyền, ngươi còn nói thêm một câu, hôm nay dù lão phu có phải liều mạng, cũng muốn chém giết ngươi!

Diệp Huyền cười nói:

- Đại trưởng lão bớt giận, ta chỉ nhắc nhở một chút thôi, tức giận hại cơ thể, như vậy ta sẽ rất vui, a không đúng, ta sẽ rất đau lòng.

Nói xong, tiếp tục kéo Diệp Linh rời đi.

Đám Lý Mộc nhìn thoáng qua Diệp Huyền, trong mắt đầy vẻ cảm kích, nếu không phải có câu nói này của Diệp Huyền, sợ là hôm nay bọn hắn đều phải chết.

Ở lại, Đại trưởng lão giận tới run người, đám người chung quanh căn bản không dám hé môi nửa lời.

Dường như nghĩ tới chuyện gì đó, Đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Lang:

- Vừa rồi sao không lập tức luận võ với hắn? Tội gì phải kéo tới hai mươi ngày sau?

Diệp Lang nhìn thoáng qua Đại trưởng lão:

- Bởi vì ta sẽ lập tức đột phá tới Ngự Khí cảnh!

Nghe vậy, Đại trưởng lão liền ngây người. Sau một khắc, hắn kích động nói:

- Thật chứ?

Diệp Lang khẽ gật đầu:

- Đang sắp đột phá, nếu không vừa rồi ta đã chém hắn. Hiện tại không nên động thủ, không nên vì một con giun dế mà làm hỏng đại sự của ta.

Đại trưởng lão vội vàng gật đầu:

- Đúng đúng, vậy cứ để Diệp Huyền này sống lâu thêm mấy ngày, dù sao hắn cũng chỉ là một tên phế vật!

Diệp Lang khẽ gật đầu:

- Hiện hắn là chó cùng rứt giậu, trong thời gian này chớ có đi chọc hắn, tránh cho người ta nói Diệp Lang ta sợ hắn, cố ý để các ngươi tìm hắn gây sự, sau đó kiếm cớ giết hắn!

Đại trưởng lão trầm giọng nói:

- Lần này đúng là ta không cân nhắc chu toàn, yên tâm, trong hai mươi ngày này, ta sẽ không cho người đi gây sợ với hắn.

Diệp Lang gật nhẹ:

- Đúng rồi, lần này ta tu luyện, có thể sẽ cần rất nhiều linh thạch.

Đại trưởng lão có chút khó khăn, linh thạch là một loại tinh thạch trân quý, bên trong chứa đựng linh khí, coi như Diệp gia cũng không có bao nhiêu. Không chỉ như thế, linh thạch chỉ có thể cho tộc trưởng cùng thế tử sử dụng, có điều, Diệp Huyền cũng chưa dùng qua linh thạch, cái này đương nhiên là do bọn hắn chặn lại từ trên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!