Diệp Huyền không quấy rầy nữ tử thần bí nữa, bởi hắn đã hiểu ý nữ tử thần bí nói.
Tựa như leo núi, người khác nói leo núi rất mệt, rất khó. Nhưng ngươi cũng chỉ biết nó mệt, nó khó mà không hề cảm nhận được, chỉ khi nào ngươi tự leo núi, ngươi mới biết, mệt ở đâu, khó ở chỗ nào.
Võ đạo cùng Kiếm đạo cũng như thế, chỉ khi tự mình thử, mới có thể hiểu được nó khó ở đâu, mệt ở chỗ nào.
Một hồi lâu sau, Diệp Huyền rời Giới Ngục tháp.
Vừa rời Giới Ngục tháp, tiểu mập mạp Lục Minh đã tới thăm phòng hắn, sau khi chứng kiến Diệp Huyền đại triển thần uy ở Lưỡng Giới thành, tiểu mập mạp đã càng thêm điên cuồng sùng bái Diệp Huyền!
Bản thân hắn đã vốn sùng bái Kiếm tu, lại thêm Diệp Huyền hiệp can nghĩa đảm, khiến hình ảnh Diệp Huyền trong lòng Lục Minh càng trở nên vĩ ngạn.
Sùng bái!
Vô hạn sùng bái!
Tiểu mập mạp như vô cùng thân thiết, vừa vào phòng, hắn đã ôm một đống hoa quả bỏ lên bàn, sau đó cười hì hì:
- Đại ca, Linh tỷ, ăn này, ngon lắm.
Huynh muội Diệp Huyền nhìn nhau cười một tiếng.
Lúc này, Lục Tiêu Nhiên cũng vào phòng, ôm quyền với Diệp Huyền, cười nói:
- Không quấy rầy chứ?
Diệp Huyền cười nói:
- Không sao, mời Lục tiền bối ngồi.
Lục Tiêu Nhiên ngồi xuống, mà hai tiểu gia hỏa thì hiểu chuyện lui qua một bên.
Lục Tiêu Nhiên nói:
- Còn chừng nửa ngày sẽ tới Đế đô, tiểu hữu có người quen ở Đế đô không?
Diệp Huyền lắc đầu.
Lần này đi Đế đô, hắn cũng không biết ai.
Lục Tiêu Nhiên mỉm cười:
- Đế đô long xà hỗn loạn, nếu tiểu hữu không chê, có thể đến chỗ ta ở tạm, chờ tiểu hữu tới Thương Mộc học viện, lúc đó đi hay ở, tiểu hữu có thể tự lựa chọn, thế nào?
Diệp Huyền nghĩ một chút, sau đó gật đầu:
- Vậy thì quấy rầy tiền bối!
Lục Tiêu Nhiên có thiện ý, hắn cũng sẽ không cự tuyệt, tục ngữ nói rất hay, thêm một người bạn thêm một con đường, nếu đối phương đã có thiện ý, sao hắn lại phải cự tuyệt?
Thấy Diệp Huyền đáp ứng, nụ cười trên mặt Lục Tiêu Nhiên càng thêm rực rỡ.
Hắn là người đứng đầu một thành, quyền cao chức trọng, giờ kết giao Diệp Huyền, đương nhiên là do coi trọng tiềm lực của Diệp Huyền.
Lục Tiêu Nhiên cũng không ở lại lâu, chỉ chốc liền kéo tiểu mập mạp rời đi.
Trong phòng, chỉ còn lại Diệp Huyền cùng Diệp Linh.
Diệp Linh ngồi xuống bên cạnh Diệp Huyền, nói khẽ:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!