Chương 338: Thương nghị

Sắc mặt Giang Dạ trở nên cực khó coi, mà lúc này, Diệp Huyền xa xa đã đột nhiên xông tới, Giang Dạ liền biến sắc, không chút nghĩ ngợi liều bay lui năm sáu mươi trượng, lão vừa dừng lại, Diệp Huyền đã xuất hiện tại chỗ cũ!

Khoảng cách hai người vẫn rất lớn!

Diệp Huyền nhíu mày, thực lực hiện tại của hắn, có thể chiến thắng một tên Vạn Pháp cảnh, nhưng nếu Giang Dạ không muốn chiến, một mực trốn tránh, hắn cũng không thể làm gì được đối phương!

Không để ý Giang Dạ, Diệp Huyền liền quay người, kiếm hạp sau lưng hơi rung, Linh Tú kiếm đột nhiên bay ra mấy chục trượng, một tên cường giả Trung Thổ Thần Châu bị một kiếm xuyên mi tâm…

Chỉ một chốc, giữa sân đã có thêm hơn hai trăm bộ thi thể, những tên cường giả Trung Thổ Thần Châu còn lại đều đã chạy trốn. Mà đám con em thế gia Ninh quốc, thấ Giang Dạ không địch lại Diệp Huyền, cũng đều chuồn sạch.

Bọn hắn biết, có Diệp Huyền ở đây, Ninh quốc không vong nổi.

Mà trên không, hai tên cường giả Vạn Pháp cảnh tới từ Trung Thổ Thần Châu cũng ngừng lại, bọn hắn biến, có chiến nữa cũng không tác dụng.

Có điều, cả hai cùng Giang Dạ đều không rời đi.

Diệp Huyền cũng lười quản ba người này, thu Linh Tú kiếm, đi tới trước mặt Thác Bạt Tiểu Yêu:

- Tiểu Yêu, dẫn các huynh đệ thu dọn chiến trường!

Thác Bạt Tiểu Yêu nhếch miệng cười một tiếng, cười rất sán lạn:

- Tốt!

Nói xong, nàng liếc mắt nhìn đám đạo binh:

- Quét dọn chiến trường!

Đám người hơi hơi thi lễ.

Nếu nói lúc trước bọn hắn vì Diệp Huyền mà tôn kính Thác Bạt Tiểu Yêu, như vậy, giờ bọn hắn tôn kính Thác Bạt Tiểu Yêu từ phế từ phủ!

Nữ nhân này, thực sự quá mạnh!

Có thể nói, nếu không có Thác Bạt Tiểu Yêu, bọn hắn tuyệt không thể kết thúc chiến đấu nhanh như vậy. Bởi Thác Bạt Tiểu Yêu đã giải quyết phần lớn đám cường giả tương đối mạnh, mà trước đó, đám cường giả Trung Thổ Thần Châu cũng đã vô cùng kiêng kỵ nàng!

Một búa miểu sát một tên… ai có thể không kiêng kỵ đề phòng?

Ở Thanh Thương giới này, chỉ có cường giả mới khiến người tôn trọng!

Thác Bạt Tiểu Yêu tích cực quét dọn chiến trường, hiện nàng có chút nghiện cảm giác này.

Diệp Huyền đi tới trước mặt Thác Bạt Ngạn, đám Kim Ngô vệ ngăn trước mặt lập tức tránh đường.

Thác Bạt Ngạn nhìn Diệp Huyền, đang muốn nói, Diệp Huyền đột nhiên lấy ra một quyển trục lấp lánh cho nàng:

- Bôn Lôi chú, một quyển Thiên giai võ kỹ, tặng ngươi!

Thiên giai võ kỹ!

Thác Bạt Ngạn ngây cả người.

Không chỉ Thác Bạt Ngạn, đám người xung quanh cũng ngây người.

Dù là hai tên cường giả Vạn Pháp cảnh sau lưng Thác Bạt Ngạn, cũng có chút kinh ngạc.

Thiên giai võ kỹ không phải hiếm một cách bình thường a!

Thực sự giá trị rất rất lớn!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!