Chương 22: Có Ca, Nên Vậy!

Diệp Huyền về tới tiểu viện, đi tới bên giường, Diệp Linh ở đó nhìn lại, cười, nhưng lại khóc!

Diệp Huyền cũng cười.

- Ca!

Diệp Linh đứng dậy, ôm chặt lấy Diệp Huyền, ôm rất chặt.

Diệp Huyền cõng Diệp Linh rời phòng, sau đó rời Diệp phủ.

Hoàng hôn buông xuống.

Diệp phủ, tiểu viện của Diệp Lang.

Diệp Lang ngồi xếp bằng trên đất, tóc tai bù xù, khuôn mặt ánh lên vẻ dữ tợn:

- Diệp Huyền, chuyện của chúng ta còn chưa hết đâu! Mỗi nhục hôm nay, ngày khác sẽ trả lại gấp trăm lần!

Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện sau lưng Diệp Lang, sau một khắc, một đạo sáng bạc lóe lên.

Xùy!

Đầu Diệp Lang trực tiếp rời cổ!

Người tới, chính là Diệp Huyền!

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn đầu Diệp Lang dưới đất:

- Thật có lỗi, Diệp Huyền ta trước giờ không có thói quen để lại hậu hoạn.

Nói xong, liền quay người rời đi.

Ngoài Thanh thành.

Một thiếu niên cõng một tiểu nữ hài đi xa.

- Ca, sau này chúng ta không về Diệp phủ nữa sao?

- Không về nữa!

- Ca, vậy nhà chúng ta ở đâu?

- Nơi nào có muội, đối với ca nó chính là nhà!

- Khụ… ca, muội hơi lạnh.

- Ca dẫn muội đi chữa bệnh!

- Ca, nếu không trị hết bệnh thì sao?

- Ca đi cùng ngươi!

"…"

Diệp Huyền cõng muội muội đi được một đoạn, đột nhiên ngừng lại.

Trước mặt không xa, có ba người!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!