Chương 17: Lên Đài

Diệp phủ.

Tổ từ.

Tất cả trưởng lão đều có mặt, Diệp Lang kia cũng có.

Diệp Lang mặc một thân hắc bào, trường bào này cũng không phải trường bào bình thường, bên trong dùng tơ vàng dệt, đao kiếm bình thường khó tổn thương, trừ đó ra, bên hông Diệp Lang còn mang một viên Ngọc bài lục sắc, Ngọc bài này không phải tục vật, tên là Ngưng Thần ngọc, có thể tĩnh tâm ngưng thần, trong lúc mấu chốt, có thể duy trì thần hồn thanh tỉnh, mà quan trọng hơn, trong miếng Ngọc bài này còn chứa đựng một đạo linh khí tinh thuần, hiện Diệp Lang đã đạt tới Ngự Khí cảnh, đã có thể ngự khí, giờ có thêm miếng Ngưng Thần ngọc này, đối với hắn mà nói, tựa như hổ thêm cánh.

Có thể nói, vì Diệp Lang, Diệp gia dám bỏ tiền. Có điều, trên dưới Diệp gia, đều cảm thấy đáng giá.

Đại trưởng lão cung kính thi lễ với tiên tổ linh bài:

- Thanh thiên chiếu cố, các vị tiên tổ phù hộ, Diệp gia ta xuất hiện một vị Thiên Tuyển Chi Nhân, từ hôm nay, Diệp gia sẽ tái hiện huy hoàng năm đó.

Nói xong, toàn bộ người trong từ đường đều cúi đầu thật sâu.

Bái xong, Đại trưởng lão mới quay người nhìn về phía Diệp Lang:

- Diệp Lang, hôm nay luận võ, ngươi không cần lưu thủ.

Nghe vậy, đám trưởng lão ở bên đều gật gật đầu. Diệp Huyền này quá phiền phức, vẫn nên trừ bỏ thì hơn. diệp lang mỉm cười:

- Đương nhiên sẽ không!

Đại trưởng lão nhẹ gật đầu:

- Ta đã nhận được tin tức, Viêm thành cùng La thành ở gần đây cũng phái người tới, hẳn là mấy thế gia kia tới, hôm nay ngươi tỉ thí với Diệp Huyền, chính là để tạo thế cho ngươi, sau khi chém giết Diệp Huyền, mấy thế lực kia tất sẽ lôi kéo Diệp gia ta, mà cũng có thể giúp danh tiếng ngươi truyền xa. Có bọn hắn hỗ trợ tuyên truyền, ngươi sẽ rất có cơ hội được các thế lực kia chú ý, thậm chí là Thương Mộc học viện chú ý!

Diệp Huyền khẽ gật đầu:

- Ta hiểu.

Đại trưởng lão đi tới trước mặt Diệp Lang, nhẹ vỗ vai:

- Thiên Tuyển Chi Nhân, có được trí nhớ kiếp trước, bất kể kiếp trước ngươi là ai, thế nhưng trên người ngươi là huyết mạch Diệp gia ta, điểm này, ngươi không phản đối chứ?

Diệp Huyền cười nói:

- Đương nhiên, linh hồn cùng huyết dịch của ta đều tới từ Diệp gia.

Khóe miệng hắn thầm hiện một nụ cười trào phúng, Diệp Huyền là đá đặt chân của hắn, mà Diệp gia, cũng chỉ là một khối đá đặt chân mà thôi!

Đại trưởng lão mỉm cười:

- Như vậy thì tốt, đi thôi!

Rất nhanh, dưới sự dẫn đầu của Đại trưởng lão, đoàn người ra tới trước cửa Diệp phủ, tới chỗ luận võ đài mới dựng kia.

Vừa thấy Diệp Lang xuất hiện, bên dưới lập tức hóa thành một mảnh ồn ào.

Thiên tài yêu nghiệt!

Siêu cấp thiên tài có thể dẫn tới thiên địa dị tượng, Thanh thành chưa bao giờ xuất hiện người như vậy a.

Diệp Lang liếc qua đám người bên dưới, khóe miệng vểnh lên một nụ cười, đời trước của hắn, cũng từng phải nhìn người khác như thế, mà kiếp này, trời cao đối với hắn không tệ, lại để hắn dẫn tới thiên địa dị tượng.

Kiếp này, hắn nhất định sẽ trở thành một trong những viên minh châu chói nhất Thanh Thương giới!

Yêu Nghiệt bảng trong truyền thuyết kia, Diệp Lang hắn nhất định phải chiếm được một chỗ cắm dùi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!