Chương 32: Ra Oai Phủ Đầu!

- Lần này người mới quá nhiều a!

Một gã thiếu niên đột nhiên cười nói.

- Ngươi đã quên, đây là tổng tuyển chọn xuất sơn môn năm năm một lần!

Lại một tên thiếu niên nói.

- Không trách được thoáng cái đã tới nhiều phế vật như vậy!

Một người thiếu niên đi lên trước một bước, bộ dáng nhiều nhất là mười tám tuổi, nhưng là khí tức đã đạt đến Luyện Thể tầng chín, hơn nữa vô cùng cô đọng!

Hai tay hắn đặt sau lưng, giống như Tướng quân đi một vòng vòng quanh chín người Chu Hằng, sau đó lui về phía sau hai bước, dẫm nát luống hoa bên cạnh, nói:

- Các phế vật, chui qua dưới đũng quần ta!

Cái gì, khinh người quá đáng!

Những người mới cũng là tức giận, bọn họ người nào không phải là thiên tài của địa phương, nào đã từng chịu qua ô nhục như vậy, lúc này mọi người phẫn nộ ra mặt.

Đây là ra oai phủ đầu!

- Không chui ư, vậy thì đánh tới khi các ngươi chịu chui mới thôi!

Tên thiếu niên thứ hai cũng tiến lên trước một bước, khí tức Luyện Thể tầng chín cuồn cuộn nhi động.

- Đệ tử thu vào từ tổng tuyển cử khai sơn môn, có thể có hàng tốt gì!

Người thiếu niên thứ ba thầm nói, đưa ngón tay ngắt ngắt, phát ra thanh âm bùm bùm, thả ra khí tức Luyện Thể tầng chín.

Một tên thiếu niên sau cùng vẫn không nhúc nhích, nhưng có thể liệt vào cùng ba người phía trước, hắn há lại sẽ kém?

Không hổ là Cửu Linh Tông, tùy tiện đi ra bốn người đã có tu vi Luyện Thể tầng chín, phải biết rằng cái này thả vào trấn nhỏ nào cũng là tuyệt đỉnh thiên tài a!

- Vậy thì đánh đi!

Thạch Thanh Phong đi ra thứ nhất.

- Bản thiếu gia cũng muốn xem một chút, các ngươi là mặt hàng gì!

- Can thiệp vào, nhất định chịu tội!

Thiếu niên thứ nhất thân hình chợt lóe, tốc độ thật nhanh, trong nháy mắt đã hiện ra trước người của Thạch Thanh Phong, tay phải nắm lại, đấm ra, bành, cả người Thạch Thanh Phong nhất thời bị đánh cong người bay lên.

A, Thạch Thanh Phong nặng nề ngã trên mặt đất, sắc mặt trắng nhợt, hộc ra một ngụm máu tươi, miễn cưỡng bò dậy, rồi lại lập tức té xuống.

Thật lợi hại!

Rõ ràng song phương đều là Luyện Thể tầng chín, làm sao thực lực sai biệt to lớn như thế!

- Nhớ kỹ tên của ta, Khổng Tường!

Thiếu niên thứ nhất ngạo nghễ nói, đi tới một cước dẫm ở trên mặt của Thạch Thanh Phong, dùng sức nghiền mấy cái.

- Ngoại môn đệ tử đứng hàng thứ mười!

Không trách được mạnh như vậy, nguyên lai là tồn tại thứ mười trong xếp hạng ngoại môn đệ tử! Nhưng vừa nghĩ, người thứ mười cũng có thực lực cường đại như vậy, như vậy thứ chín, thứ tám, thứ bảy ... thứ hai, thứ nhất thì sao?

Thạch Thanh Phong vốn là vô cùng ngạo khí, bị giẫm lên mặt trước mặt mọi người, nhất thời tức thì nóng giận công tâm, trực tiếp hôn mê.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!