Chương 8: (Vô Đề)

Ngày mười tám tháng hai, vì mối quan hệ quá tốt với Hoàng Thượng, ta liền lười biếng bỏ luôn buổi triều sớm.

Khi ta đang cắm cúi làm việc, Chu Trần bỗng xông thẳng vào điện Văn Hoa. Hắn đứng ở cửa, thở dốc, ánh mắt cứ quét qua quét lại trên người ta mà chẳng nói câu nào.

"Ngươi không lên tiếng, ta còn tưởng gió lùa vào phòng."

Chu Trần lập tức thay đổi nét mặt, cười nhạt.

"Tống đại nhân, giúp ta pha trà đi."

Hắn chỉ vào cánh tay mình, nói:

Đau.

Vừa trở về đã đòi nợ!

Nước trong ấm chưa kịp sôi thì Hoàng Thượng sai người triệu ta đến. Chu Trần không vui, hỏi:

"Ngày nào Hoàng Thượng cũng gọi ngươi sao?"

"Ngươi cùng ta quản ngài ấy đi. Giờ ngài ấy toàn dựa vào ta, ngài ấy đã chẳng lo chính sự nữa rồi."

Ở điện Thái Cực, ta làm việc được một canh giờ thì Chu Trần cũng đến.

Hắn nhìn bàn làm việc của ta, cười đầy mỉa mai:

"Tống đại nhân dọn đến đây ở rồi sao?"

Sau đó, hắn bảo Nội thị mang ghế đến, ngồi ngay cạnh ta:

"Vi thần cũng muốn ngồi đây."

Hoàng Thượng dường như không hoan nghênh sự có mặt của Chu Trần.

Trong lòng ta thầm vui mừng, cảm giác ca ca đã tiến thêm một bước, ngày càng gần hơn với vị trí Thủ phụ hơn.

Ta phải tiếp tục cố gắng.

Chu Trần tìm thấy lá thư ta viết cho hắn mà chưa kịp gửi đi.

Hắn hỏi:

"Sao thư này không gửi cho ta?"

"Hoàng Thượng không cho. Ngài ấy nói một mình ta đã làm được việc của hai người, còn vì thế mà khen ta."

Ta vừa nói vừa nhếch môi, tặng hắn một biểu cảm đầy ẩn ý: Tự ngươi hiểu lấy.

Xem ra, ta đã ly gián thành công.

Chu Trần gấp lá thư lại, nhét vào trong n.g.ự. c áo, sau đó thưa với Hoàng Thượng:

"Hiện đang vào vụ xuân canh, vi thần và Tống đại nhân vừa bàn bạc, muốn cùng nhau đi thị sát."

Hoàng Thượng quay sang nhìn ta, ta lại nhìn Chu Trần.

Hắn đâu có bàn bạc gì với ta?

Hoàng Thượng nghĩ ngợi một lúc, rồi nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!