Chương 6: (Vô Đề)

Ta nghe loáng thoáng tiếng Hoàng Thượng lẩm bẩm:

"Sao nhìn quen thế nhỉ?"

Ta đã thành công thuyết phục được Hoàng Thượng.

Hai ngày sau, ta cùng Hoàng Thượng và Tần Tướng quân khởi hành đến đất phong của Tề Vương.

Triều chính tạm thời giao cho Dương Các Lão.

Trước khi đi, ông cảm kích đưa cho ta mười hộp bánh bao nhân hẹ.

Bên trong xe ngựa, toàn bộ đều phảng phất mùi hẹ.

Hoàng Thượng bĩu môi, nói rằng khi hồi kinh, sẽ phạt mỗi người chúng ta ăn một trăm cái bánh bao.

Ta không vui, Tần Tướng quân liền an ủi, ghé sát tai ta nói nhỏ:

"Mẫn Chi đừng lo, một lần ta có thể ăn được hai trăm năm mươi cái."

"Cảm ơn ngươi, A Mục."

Tần Tướng quân thật biết cách làm người khác dễ chịu.

Hai ngày sau, chúng ta đến đất phong của Tề Vương.

Ta thay đổi dung mạo, dán thêm râu giả, mặc đạo bào, cùng Tần Mục lập một quầy xem bói bên đường.

Hoàng Thượng chăm chú chỉnh lại râu giả cho ta, còn cẩn thận sửa sang cổ áo, bỗng tay khựng lại.

Ta gạt tay hắn ra:

"Bệ hạ, ngài muốn bóp c.h.ế. t vi thần sao?"

Hắn thả tay, nét mặt lại trở nên nghiêm túc, gật đầu nói:

"Trông ra dáng lắm, đúng kiểu lừa đảo."

Ta liếc hắn:

"Nếu vậy, hay là ngài đến làm đi?"

Hoàng Thượng gõ vào đầu ta, nhướn mày:

"Trẫm là cửu ngũ chí tôn, sao có thể làm loại việc tầm thường này?"

Rồi hắn chép miệng, nhìn ta đầy bất mãn:

"Tống Mẫn Chi, ngươi càng ngày càng không biết phép tắc, dám lườm trẫm?"

Tần Mục vội kéo Hoàng Thượng lại, hòa giải:

"Tống đại nhân tính khí sôi nổi, xin Hoàng Thượng đừng chấp nhặt."

Hoàng Thượng lẩm bẩm, ánh mắt dường như đăm chiêu:

"Sôi nổi? Sao hắn lại sôi nổi đến vậy?"

Tần Mục nháy mắt ra hiệu, ý bảo ta nhanh chóng rời đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!