Chương 1518: Tham kiến thần sứ!

Lục Phi trợn tròn hai mắt nhìn Sở Hưu nói: "Thần sứ đại nhân, ta có thể nhận quà tặng thần lực không?" 

"À, ngươi thì không, chỉ chiến sĩ mới được.

"Tế ti và vu sư của man tộc đều cực kỳ thần bí, Đại La Thiên tốn cả vạn năm vẫn không hiểu được rốt cuộc lực lượng của bọn họ tới từ đâu, chỉ biết tinh thần lực của bọn họ đều rất cường đại. Chuyện này thì Sở Hưu cũng không có cách nào. May là đại đa số mọi người trong bộ lạc Hắc La đều đã tin tưởng Sở Hưu là thần sứ cho nên không hề nghi ngờ gì về y. Lục Phi chỉ hơi thất vọng mà thôi."Tộc trưởng, mau tổ chức tiệc thôi.

Hôm nay thần sứ đại nhân đến đây, cũng là ngày bộ lạc Hắc La chúng ta nên ăn mừng nhất.

"Lục Phi nhắc nhở. Hắc Kiệt vỗ đầu một cái nói:"Suýt nữa thì quên mất, thần sứ đại nhân nghỉ ngơi đi, ta sẽ bố trí tiệc.

"Sau khi người của bộ lạc Hắc La bố trí cho Sở Hưu một gian lều chõng lớn nhất, những người khác đều rời khỏi, Kha Sát mới kinh hãi nói với Sở Hưu:"Đại nhân, rốt cuộc ngài định làm gì?

"Sở Hưu lạnh nhạt đáp:"Ta đã nói rồi mà, tạo thần, ngươi không thấy bây giờ bọn họ đã coi ta như thần sứ à? Ngươi có tin bây giờ mà ta bảo bọn họ đập vỡ Sơn Thần mà bọn họ thờ cúng, bọn họ cũng làm không?

"Kha Sát lại như sắp phát điên:"Nhưng đại nhân ơi, bọn họ là man tộc! Hôm nay ngài làm thế khác nào giúp man tộc một đại ân, tự tạo ra một đại bộ lạc!

"Sở Hưu nhìn chằm chằm vào Kha Sát, giơ một ngón tay ra lắc lắc nói:"Bọn họ là man tộc, nhưng là man tộc nghe lệnh ta. 

Ngoài ra, ta thích người không nghe lời, không thích âm thanh nghi ngờ. 

Ngươi ở cạnh ta chưa lâu, cho nên ta tha cho ngươi lần này. 

Ngoài ra, bây giờ ta cũng cho ngươi một cơ hội, để ngươi rời khỏi đây. Sao nào?

"Kha Sát run rẩy, vội vàng nói:"Đại nhân yên tâm, thuộc hạ xin đi theo đại nhân, tuyệt đối không rời bỏ!" 

Tuy Kha Sát có một nửa huyết mạch man tộc nhưng không ngu dốt như những man tộc khác. 

Hắn sống trong Hoàng Thiên Các lâu như vậy, đương nhiên biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm. 

Hắn đã biết khá nhiều bí mật của Sở Hưu, lúc này Sở Hưu bảo cho hắn đi, có thật không? E là cho hắn đi xuống Hoàng Tuyền! 

Tiệc tùng của bộ lạc Hắc La cũng không có gì hay, tổng kết lại chỉ có hai chữ, thịt nướng và khiêu vũ. 

Nhưng thịt nướng rất hào phóng, đều là thịt của hung thú trong Đế La Sơn Mạch, ẩn chứa lực lượng cường đại. Cho dù đám man tộc này không tu luyện võ đạo nhưng ăn thứ này từ nhỏ cũng thu được lực lượng hùng mạnh. 

Lục Phi ngồi bên cạnh Sở Hưu, trên người cô không có mùi mồ hôi bẩn thỉu như những man tộc bình thường, ngược lại có mùi cỏ cây êm dịu. 

Hơn nữa lúc này Lục Phi không mặc áo tế ti màu đen như lúc trước mà mặc giáp da đơn giản, để lộ vòng eo mảnh khảnh và đôi chân thon thả. 

Sở Hưu nhìn với tâm trạng thưởng thức, căng tròn dài thẳng, tuy không trắng nhưng lại có phong cách dị vực đặc biệt. 

Có thể nói vóc dáng của Lục Phi là tốt nhất trong số những nữ nhân mà Sở Hưu từng thấy, còn nóng bỏng hơn Mai Khinh Liên.

Đương nhiên Mai Khinh Liên tu luyện Xá Nữ Đại Pháp nên khí chất dụ hoặc vượt xa những nữ nhân khác. 

"Thần sứ đại nhân, chẳng hay ta có thể hỏi ngài vài vấn đề không?

"Lục Phi trợn to hai mắt nhìn Sở Hưu. Điểm khác biệt lớn nhất giữa tế ti man tộc và những man tộc khác không phải lực lượng mà họ nắm giữ mà là lòng hiếu kỳ. Đây là điều sư phụ Lục Phi đã nói cho cô, chỉ có người có lòng hiếu kỳ mới có thể lên làm tế ti, theo đuổi những thứ không thể tưởng tượng nổi."Câu gì?" 

"Thần trông thế nào?

"Sở Hưu chỉ vào mình rồi chỉ vào Lục Phi nói:"Hai tộc chúng ta đều do thần sáng tạo ra, đương nhiên là trông như ngươi với ta. 

Chẳng lẽ ngươi không phát hiện, vạn vật trong thiên hạ chỉ có hai tộc chúng ta là giống hệt nhau chỉ có đôi chút khác biệt?

"Lục Phi gật đầu, hóa ra là thế."Vậy thần ở nơi nào, tổ tiên của bộ lạc Hắc La chúng ta dùng thứ gì đổi lại món quà của thần linh?" 

"Không biết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!