Chương 29: (Vô Đề)

Hạ Khuynh nghĩ thật may mắn vì đã sớm nhìn ra tình cảm của bản thân đối với Phó Tự Hỉ, nếu không anh cũng chẳng dám cam đoan mình sẽ làm ra những việc gì khi trông thấy Phó Tự Hỉ và Tả Phóng ở bên nhau, có thể anh sẽ giận chó mắng mèo mà làm ra những chuyện gây thương tổn đến cô.

Anh liếc nhìn vẻ mặt hoảng sợ của Phó Tự Hỉ, sau đó cầm lấy tay cô, thay đổi khẩu khí nhẹ giọng hỏi: "Người tên Tả Phóng đó là ai?"

Phó Tự Hỉ lúc này cảm thấy mình đã thực sự an toàn nên cũng buông tay đang che ngực xuống. "Anh ta nói ngày trước ở tầng trên nhà tôi, còn đến nhà tôi ăn cơm nữa!"

"Nên em đã đáp ứng với hắn ?"

"Khi Tự Nhạc và tôi đi mua sắm, anh ta còn giúp xách đồ nữa cơ!"

"Phó Tự Nhạc đã gặp qua hắn?"

"Ừ, Tự Nhạc còn nói anh ta là người dự bị" Ngập ngừng một hồi, cô lại hỏi: "Hạ Khuynh Hạ Khuynh, người dự bị là gì vậy?" Cô còn nhớ ban nãy khi Tả Phóng nói chuyện với Hạ Khuynh cũng sử dụng từ này.

"Chính là một người dư thừa" Anh không kiên nhẫn mà giải thích.

"Vậy sao… nhưng anh ta là bạn của tôi mà!"

Anh hừ lạnh một tiếng lại càng nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Phó Tự Hỉ "Vậy còn tôi thì sao?"

"Anh là anh tiểu Hạ"

"Ngoan lắm, anh trai em gái thì phải yêu thương và ở bên cạnh nhau cả đời"

Thằng ranh con Tả Phóng kia cũng sử dụng không ít thủ đoạn để lừa cô nhóc này, vậy thì để xem ai sẽ là người chiếm thế thượng phong.

"…Cả đời…" Phó Tự Hỉ nghiền ngẫm từ này một hồi lâu, sau đó khuôn mặt trở nên vui mừng "Hạ Khuynh, anh sẽ ở bên tôi thật sao?"

Cảm nhận được niềm vui lộ rõ của Phó Tự Hỉ, vì thế cảm xúc của anh cũng có chút vui vẻ lạ lùng "Đúng vậy, tôi sẽ ở bên cạnh một bé heo nhỏ cả đời, sao nào, có hạnh phúc không?"

Hạ Khuynh lại thừa dịp khi dễ cô "Bé heo nhỏ đó chính là em."

"Tôi không phải là bé heo nhỏ!!!"

"Không phải nhỏ thì lớn, cho em tùy ý chọn một cái."

"Ách... Vì sao anh lại gọi tôi là bé heo nhỏ..." Cô ủ rũ.

Hạ Khuynh mờ ám liếc nhìn ngang dọc thân thể Phó Tự Hỉ "Em béo như vậy thì không phải là bé heo sao?"

"Haizz... Hạ Khuynh anh nói xem vì sao tôi lại béo như vậy chứ..."

"Vì em rất đáng yêu."

Ông nói gà bà nói vịt, bất quá cô nghe xong cảm thấy thật vui vẻ. Rất nhiều người đã khen cô đáng yêu, ngay cả Hạ Khuynh cũng cho rằng cô rất đáng yêu, hì hì...

"Hạ Khuynh Hạ Khuynh, tôi là bé heo nhỏ. Anh là anh trai, vậy anh là bé heo lớn nhé."

"..." trên gáy Hạ Khuynh nổi ba vạch đen "Tôi không béo như em."

Phó Tự Hỉ nghe như vậy thì ngập ngừng, sau đó lẳng lặng quan sát Hạ Khuynh mất một lúc lâu, như nhớ đến chuyện gì vừa cười vừa nói với anh "Xì, phía dưới của anh còn béo hơn cả của tôi!"

"..." Ánh mắt hắn chợt lóe tia sáng "Em vẫn nhớ rõ như vậy sao?"

"Ừ, cái của anh phồng to, còn của tôi thì trống không."

...

Hai người anh một câu em một tán gẫu mãi đến cửa khu biệt thự thì Hạ Khuynh buộc phải chấm dứt chủ đề này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!