Chương 19: (Vô Đề)

.

Phó Tự Nhạc qua việc đó đã giải thích rõ với Phó Tự Hỉ, cô rất ngoan ngoãn khi nhớ.

Ngày chủ nhật, Phó Tự Nhạc đến gặp Lương San.

cô vẫn nhất mực kiên trì với quan điểm của mình, đồng thời ám chỉ Hạ Khuynh cùng Phó Tự Hỉ đều là cô nam quả nữ, nên chuyện này không được tiện cho lắm.

Lương San thì nghĩ Phó Tự Nhạc không thích nhìn thấy Hạ Khuynh đi cùng với người phụ nữa khác , đây biểu hiện rõ ràng cô đang ghen tỵ. Vì vậy, đối với chuyện tương lai con trai nhà mình và Phó Tự Nhạc càng thêm tràn đầy tự tin nên bà cũng không muốn ép buộc chuyện đó nữa.

Hạ Khuynh sau khi biết được thì trong lòng có chút bất mãn. Nhưng sau đó hắn cũng không suy nghĩ thêm nhiều nữa. Người ta là em gái không chăm sóc thì thôi, hắn chỉ là người ngoài thì có tư cách gì mà xen vào?

Vài tuần trước hắn có đặt mua một chiếc xe mới. Vài ngày sau xe được chuyển đến, hắn rất hứng thú lái xe để giữa sân biệt thự ngắm nghía.

Lúc này bỗng nhiên nhớ đến hình ảnh của một cô bé ngốc cứ suốt ngày nhốt mình trong phòng, trong lòng hắn lại có chút đau nhói.

Gần đến ngày sinh nhật của Phong Sanh , cô ta là bạn gái của Hề Thế Hàm, Hề Thế Hàm nhận mệnh lệnh của bạn gái gọi điện thoại mời Hạ Khuynh đến dự buổi tiệc, còn không quên dặn dò có thể dẫn theo Phó Tự Hỉ.

Hạ Khuynh đã đồng ý nhưng không dắt theo bạn gái đến.

hắn đối với Phong Sanh không quan tâm, nhận lời tham gia buổi tiệc này cũng vì nể mặt Hề Thế Hàm.

Bạn gái Hề Thế Hàm là điển hình của loại người thích làm khó người khác.

Lúc đi đến nhà Hề Thế Hàm gia thời điểm, phòng khách trang trí lộng lẫy, giăng băng rôn đầy cả phòng...

"Con nhóc kia của cậu đâu?" Vương Thần nhìn thấy Hạ Khuynh chỉ đến một người một ngựa, có chút bất mãn.

"không đến."

Hạ Khuynh ngồi xuống ghế bên cạnh "Ở đây là nhà trẻ muốn tổ chức lễ hội mừng xuân à, sao mà cắm đầy hoa cỏ, giăng đèn kết hoa tùm lum thế ."

Vương Thần thầm nói: "Là do Phong đại tiểu thư yêu cầu đấy, không ngăn cản suýt chút nữa cô ta mang nguyên cả căn biệt thự sơn màu hồng phấn rồi. May là Hề tử nhắc nhở kịp lúc nên mới chỉ trang trí như vậy thôi ."

Hạ Khuynh liếc hắn một cái."Vậy tại sao hôm nay không thấy cậu mặc cái áo hường phấn của mối tình đầu ngây thơ thế."

"Tại vì tôi cứ sợ sẽ đụng hàng với màu sắc trên tường."

...

"Hạ ca!" Hạ Khuynh ngẩng đầu, nhìn thấy Chu Khả Noãn có chút lạ lẫm...

không chỉ có mỗi hắn, hai ngày trước Vương Thần cũng bị dọa đến nhảy dựng "Noãn Noãn, cô đã ăn nhầm phải thứ gì à ?"

Chỉ mới hai ngày đã có thêm thêm hai cái chén!

Chu Khả Noãn trang điểm thanh lịch, mặc một cái áo cúp ngực ôm sát người kèm quần short, bên ngoài khoác một cái áo vest mở nút, lộ ra cả phần ngực tuyết trắng, đường rãnh như ẩn như hiện.

cô nàng trợn trắng mắt liếc Vương Thần một cái, ngồi xuống bên cạnh Hạ Khuynh , xoay người cố ý uốn éo để hắn có thể nhìn rõ cảnh xuân bên trong .

Hạ Khuynh bị đập vào mắt hai quả bóng suýt choáng, lại nhìn ra phía sau thì thấy Chu Phi Lương đang đen mặt.

"Chu Khả Noãn! Cút qua một bên cho anh!" Chu Phi Lương rít gào .

Vừa rồi hắn mang xe đỗ vào hầm bãi, vậy mà lúc đến nơi lại nhìn thấy cô em gái đáng yêu đang diễn một màn như vậy. hắn thật muốn tạt xô nước lạnh vào đầu đứa em gái này để nó tỉnh táo hơn một chút.

Phong Sanh có mời cả hai anh em Chu gia.

Chu Phi Lương đưa Chu Khả Noãn đến đây, khi nhìn thấy cách ăn mặc của em gái thật muốn nổi trận lôi đình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!