KHUYẾT ẢNH PHƯƠNG HOA
Tác giả: Nhan Tranh
* * *
6,
Triển Chiêu ngẩng đầu, trăng sáng trên cao, về đêm mọi thứ đều tĩnh lặng, có lẽ cũng nhờ vậy mà những vướng mắc trong lòng đã dứt, lúc này Triển Chiêu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, gió mát thổi qua khiến người thư thái lạ.
Lại nói Đinh Nguyệt Hoa trở về phòng rõ ràng rất mệt thế mà không hiểu sao cứ trằn trọc mãi không ngủ được. Nàng có chút khó chịu ngồi dậy, vô tình nhìn thấy thanh kiếm Trạm Lư đặt bên cạnh. Nàng cầm Trạm Lư lên, Roẹt, trường kiếm ra khỏi vỏ, kiếm khí lạnh lùng làm nàng bĩnh tình được đôi chút.
Đinh Nguyệt Hoa ngẩn ngơ nhìn Trạm Lư, nàng nghĩ tới thanh Cự Khuyết, còn có chủ nhân của nó, Triển Chiêu.
"Sắp tới Khai Phong rồi ư?"
Đinh Nguyệt Hoa thì thầm, thế là chuyến bảo vệ của nàng cũng sắp kết thúc rồi. Trên đường đi nàng với Triển Chiêu còn tiện thể tìm hiểu phong tục tập quán các nơi, nếm thử không ít đặc sản, thú vị vô cùng.
Giờ Khai Phong ngày càng gần, trong lòng Đinh Nguyệt Hoa bỗng có chút trống vắng, chỉ cảm thấy nếu chuyến đi cứ kéo dài mãi thế này thì tốt biết mấy.
Ngày hôm sau, Triển Chiêu với Đinh Nguyệt Hoa rời thành Đăng Châu theo nhóm người Bao Chửng. Triển Chiêu thấy Đinh Nguyệt Hoa hôm nay quá im lặng bèn hỏi:
"Sao trông Đinh cô nương bơ phờ vậy, tối qua ngủ không ngon sao?"
Đinh Nguyệt Hoa đáp đúng một tiếng, Triển Chiêu lấy làm suy nghĩ: Hôm nay cô nhóc này sao vậy, tối qua vẫn còn vui vẻ hoạt bát lắm kia mà.
"Phải rồi Đinh cô nương, tới Khai Phong rồi cô có dự định nào không?" Triển Chiêu hỏi. Con gái nhà người ta dù sao cũng không thể đi theo mình mãi được, hơn nữa trong lòng mình đã có dự định riêng.
Khi biết cô nhóc này vì có chút bất hòa với gia đình mà bỏ nhà đi, ban đầu mình chỉ tính lo cho cô nhóc vài bữa cơm, để thư thả mấy ngày rồi khuyên nhủ nàng về nhà, dù sao chốn giang hồ cũng không phải là nơi để đùa, ngờ đâu gặp phải chuyện Bao Chửng bị bắt ở Thổ Long Cương nên đành gác lại.
Đinh Nguyệt Hoa mặt mày ủ rũ, nghĩ thầm:
Hắn chê mình phiền rồi sao?
"Cô rời nhà đã lâu, các huynh trưởng của cô chắc đang lo lắm đấy. Ta kể cô nghe một câu chuyện nhé. Ta nhớ hồi bé có một lần sư phụ phải xuống núi bèn giao ta cho Đại sư huynh.
Lúc đó ta vẫn còn rất ham chơi, thấy sư phụ đi vắng thì tha hồ tung hoành, ngay cả lúc tập võ cũng lơ đãng, vì vậy mà bị phạt không biết bao nhiêu lần. Lúc ấy ta nghĩ Đại sư huynh cố tình làm vậy với ta.
Một ngày nọ ta nhân lúc huynh ấy không chú ý bèn lẻn xuống núi chơi, lúc quay về lại không nhớ được đường, bụng thì đói, trời thì lạnh, ta chỉ còn biết khóc thật to. Sau đó Đại sư huynh rốt cuộc cũng tìm được ta. Lúc huynh ấy bế ta lên ta thấy mắt huynh ấy đã rưng rưng nước mắt.
Trời tối núi dốc nhưng Đại sư huynh vẫn cõng ta về, sau đó sư huynh không hề trách phạt ta mà chỉ bảo:
"Tiểu sư đệ à, sau này muốn ra ngoài chơi cứ nói với Đại sư huynh một tiếng, Đại sư huynh dẫn đệ đi, kẻo đệ lại không tìm được đường về".
"Triển Chiêu nói trong xúc động,"Cho nên dù cô với các huynh trưởng có xích mích lớn tới đâu chăng nữa họ vẫn luôn là người thân của cô, vẫn luôn lo lắng cho cô, quan tâm đến cô, đây cũng là một niềm hạnh phúc."
Đinh Nguyệt Hoa nghe vậy không khỏi nhớ tới sự che chở, bảo bọc của các huynh trưởng dành cho mình mọi ngày, ngẫm lại bản thân rời nhà đã nhiều ngày họ không lo mới lạ. Mà nhắc tới lần này mình rời nhà cũng là để phản đối hôn sự.
Bạch Ngọc Đường ở đảo Hãm Không kia dù có tốt đi nữa cũng đâu phải người mình thích, mấy huynh ấy chỉ cần bản thân thấy tốt là được, tự quyết định luôn hôn sự.
Lúc ấy Đinh Nguyệt Hoa chỉ cảm thấy các huynh trưởng của mình quá độc đoán, tính tình của nàng xưa nay bướng bỉnh, các huynh trưởng vừa nhắc tới chuyện này là nàng lập tức bỏ đi ngay trong đêm không nói nhiều.
Giờ ngẫm lại thấy bản thân vẫn chưa ngồi lại nói chuyện đàng hoàng với các huynh trưởng, cứ khăng khăng cho rằng các huynh trưởng nên hiểu mình mới phải, vậy nên mới nói chuyện này cũng không thể trách họ hoàn toàn.
Chắc bây giờ các huynh trưởng đang lo cho mình lắm.
"Vậy thì tới Khai Phong chơi vài ngày rồi về." Đinh Nguyệt Hoa đáp.
Triển Chiêu cười, nhìn Đinh Nguyệt Hoa rồi nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!