Chương 4: (Vô Đề)

KHUYẾT ẢNH PHƯƠNG HOA

Tác giả: Nhan Tranh

* * *

4,

Triển Chiêu ra khỏi Thổ Long Cương, hắn nhận thấy phía sau có ai đó cứ bám theo mình, khoảng cách không xa cũng không gần.

Triển Chiêu nghĩ bụng, nếu đối phương có dụng ý xấu thì đã ra tay ở sau lưng mình từ lâu, còn người này chỉ đi theo mình như vậy xem chừng không phải có ác ý, nghe tiếng bước chân nhẹ thế này chắc hẳn khinh công không tồi.

Ngay khi sắp tiến vào khu rừng trước mặt, Triển Chiêu bỗng nảy ra một ý. Chỉ thấy hắn hạ thấp người rồi nhảy phốc vào rừng, tới được một cành cây gồ ghề lại đạp nhẹ chân đáp sang một cành khác.

Dưới ánh trăng soi nhàn nhạt, hai bóng người một trước một sau không ngừng lên xuống, thoắt ẩn thoắt hiện trong rừng, gió đêm nhẹ thổi, tay áo tung bay. 

Triển Chiêu ngoái lại nhìn xuyên qua các nhánh cây, thấp thoáng thấy thân hình phía sau thướt tha uyển chuyển như một cô gái, là nàng, Triển Chiêu khẽ cười, tạt qua một nhánh cây rồi búng nhẹ quả táo trong tay về phía sau.

Thế là nghe được một tiếng Oái, tiếp theo là một tiếng Bịch giống như có thứ gì rơi xuống đất.

Ái chà! Triển Chiêu thản nhiên tựa vào một thân cây ngước nhìn trăng rồi giả vờ kinh ngạc nói:

"Sao tự dưng ở đâu có một cô nương rơi xuống thế này, lẽ nào là Hằng Nga trên trời xuống trần gian chơi ư?"

"Ngươi, ngươi cố ý phải không?"

Một cô gái mím chặt cái môi nhỏ nhắn sắp sửa nổi giận, chính là Đinh Nguyệt Hoa. Quả táo Triển Chiêu búng đi ban nãy đã làm gãy nhánh cây nàng đang đứng, hại nàng ngã xuống đất, nhưng khi nghe Triển Chiêu nói Hằng Nga trên trời xuống trần gian, câu đấy là đang khen mình sao?

Mặt Đinh Nguyệt Hoa đỏ ửng lên, trong lòng vui vẻ lại ngay, cơn tức giận kia lập tức biến mất hết phân nửa.

Tiếp chiêu!

Một đường hàn quang chợt lóe ra khỏi vỏ, Đinh Nguyệt Hoa giơ ngang kiếm chém về phía Triển Chiêu, chỉ thấy vô vàn kiếm quang vây quanh Triển Chiêu như dải sao đêm. Triển Chiêu mỉm cười, trường kiếm ra khỏi vỏ, hắn xoay gót, một luồng sáng bỗng nhiên tỏa ra tứ phía, phá tan chiêu kiếm ấy. 

Đinh Nguyệt Hoa tung kiếm nhẹ nhàng linh hoạt, thân hình uyển chuyển, vô cùng nhịp nhàng, đánh được một lúc, nàng bỗng hô một tiếng, kiếm thế như gió táp, kiếm quang dâng cao tựa con sóng dữ ngang trời ập tới.

Ấy thế mũi kiếm của Triển Chiêu vẫn dễ dàng hóa giải được, dường như có một loại sức mạnh làm thay đổi đường kiếm của Đinh Nguyệt Hoa hết lần này đến lần khác.

Đinh Nguyệt Hoa chỉ thấy đầu kiếm của mình bị đầu kiếm của Triển Chiêu nhấc lên xoay tới xoay lui, như thể một đứa trẻ con được người lớn dắt tay, không thể tự làm chủ mà phải nghe theo sự dẫn dắt của đối phương. Đinh Nguyệt Hoa bất ngờ chém chéo tới, lại bị mũi kiếm của Triển Chiêu móc xuống đỡ được.

Sức mạnh bỗng chốc bị loại bỏ, Đinh Nguyệt Hoa không dừng kịp nên bị lực này làm cho loạng choạng suýt ngã về phía trước. Triển Chiêu nghiêng người vươn tay đỡ cô lại.

Phải mất một lúc sau Đinh Nguyệt Hoa mới hoàn hồn, nàng thở dài nói:

"Đúng là ngươi chỉ trêu ta, hồi nãy ở trên đồi ta cũng thấy hết rồi, kiếm pháp của ta quả thực chẳng là gì so với ngươi."

"Hóa ra là Đinh cô nương, ta còn tưởng là vị thần tiên nào cảnh cáo ta tội vừa rồi nói năng xằng bậy, may mà ta nhanh nhẹn tránh được chứ không thì bây giờ trên người ta đã có mấy lỗ rồi." Triển Chiêu nói.

Đinh Nguyệt Hoa quay lưng đi:

"Lại trêu ta nữa đúng không."

"Trình độ kiếm thuật của cô nương quả thật rất khá, chẳng qua cô nương mới vào giang hồ nên chưa đủ kinh nghiệm thực chiến. Tại hạ cũng chỉ nhờ lăn lộn giang hồ tích lũy được nhiều kinh nghiệm hơn thôi, nếu đổi lại là ta lúc mới chập chững vào đời, sợ rằng còn chẳng bằng Đinh cô nương."

Triển Chiêu nghiêm nét mặt lại, nói tiếp:

"Danh tiếng của cô nương chỉ là chuyện sớm muộn, hà tất phải đặt nặng chuyện thắng bại nhất thời, giữ trong lòng câu nói đùa đấy của Triển mỗ. Chẳng qua Triển mỗ không muốn khiến cô nương vô cớ gặp nguy hiểm, ngộ nhỡ cô nương mà bị thương thì Triển mỗ rất áy náy."

Đinh Nguyệt Hoa nghe vậy hớn hở nói: Thật ư?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!