Chương 22: “Hổ Dữ” (8)

Edit: Egao.

Những ngày chờ đợi phim điện ảnh được công chiếu có thể nói là vô cùng gian nan.

Tiếu Lăng Tiêu mỗi ngày đều mong ngóng mình xuất hiện trên màn ảnh rộng, chỉ hận không thể rút ngắn khoảng thời gian này.

Sau khi quay xong cảnh cuối cùng, đoàn làm phim còn phải cắt cảnh, biên tập, lên chip*, phối âm, chỉnh màu, tổng hợp, duyệt nội dung, duyệt kỹ xảo… Ngoại trừ lên chip, mỗi phân đoạn đều tốn rất nhiều thời gian, có đôi khi Tiếu Lăng Tiêu cảm thấy mình sắp đợi đến mức biến thành tượng chó đá luôn rồi. (lên chip: đại khái là khâu ghép lại các cảnh quay đã qua chỉnh sửa thành một tập phim, giống như các bạn có sẵn hình dán và ô dán chỉ việc paste nó vào là xong ấy.

Không biết khâu này tiếng Việt gọi là gì nên tớ để nguyên nha.)

Tiếu Lăng Tiêu quá mức hi vọng được thấy mình trên màn ảnh, cũng quá mức khát khao được nghe khán giả đánh giá về mình.

May mắn, trước khi Tiếu Lăng Tiêu sắp biến thành cẩu tinh chuẩn bị xuống núi diệt thiên, đợt tuyên truyền của bộ phim lục tục ra mắt.

Hắn từ trong một đống tuyên truyền tìm hình ảnh của mình, chỉ cần nhìn thấy cái bóng cũng sẽ vui vẻ đung đưa cái đuôi liên tục.

Tuy trọng điểm tuyên truyền là vai chính cảnh sát và người cha của hung thủ, nhưng Tiếu Lăng Tiêu cũng chiếm được một góc ống kính, hơn nữa, dùng ngôn ngữ của Chu Cẩn Sơ mà nói phải là "vẫn rất ăn hình".

Làm hắn càng vui mừng chính là những bình luận có liên quan đến hắn trên internet.

[Tui là fan của Trung Khuyển, tui muốn xem Trung Khuyển diễn nhất]Có người nói như vậy.

Cũng có không ít người phụ họa theo: [ Tui cũng vô cùng thích Trung Khuyển~~]

***

—— Tiếu Lăng Tiêu không ngờ Chu Cẩn Sơ sẽ mang hắn đến buổi công chiếu lần đầu tiên ra mắt phim.

"Nhà sản xuất muốn mày xuất hiện." Từ trong giọng nói của Chu Cẩn Sơ cũng không nghe ra được thái độ của y là gì.

"… Gâu!" Làm một con chó nổi tiếng được người người yêu mến, Tiếu Lăng Tiêu đương nhiên vô cùng tình nguyện.

Buổi công chiếu đầu tiên được diễn ra ở một trung tâm tổ chức sự kiện.

Tiếu Lăng Tiêu không cần phải ký tên hay chụp ảnh, được nhân viên công tác trực tiếp dẫn vào hội trường.

Hắn nhàm chán chờ đợi sau sân khấu đến tám giờ tối. Cho đến khi đã nghe tiếng video tuyên truyền đến phát chán, hắn rốt cuộc cũng nghe được âm thanh truyền đến từ sân khấu của MC.

Cô nàng MC mở màn một cách ngắn gọn, sau đó giới thiệu những người tham gia buổi công chiếu, cùng lúc đó dựa theo kịch bản hỏi khách mời những vấn đề khán giả quan tâm.

Người Tiếu Lăng Tiêu muốn nghe, chỉ có Chu Cẩn Sơ.

Vấn đề đầu tiên MC hỏi Chu Cẩn Sơ là: "Lần quay phim này có điều gì đặc biệt không?"

"Đương nhiên là có." Chu Cẩn Sơ trả lời: "Lần này tôi và Trung Khuyển cùng nhau quay phim. Cho dù không có cảnh quay của mình nó vẫn một mực đi theo tôi, từ góc độ này mà nói, tôi cảm thấy rất yên tâm, đây cũng là lần quay phim có trạng thái tốt nhất trong vòng một năm qua." Trước đây gửi Trung Khuyển ở nhà tỷ tỷ, mỗi ngày đều cảm thấy lo lắng.

"Như vậy," MC hỏi vấn đề thứ hai: "Đối với anh mà nói, vai diễn lần này có khó không?"

"Ừm," Chu Cẩn Sơ vẫn tỏ ra lạnh nhạt như trước: "Có."

"Có thể nói cụ thể hơn không?"

"Vai diễn lần này cần biểu hiện tình cảm sâu nặng với con trai, nhưng tôi lại không có con, lĩnh hội hơi khó khăn một chút, hơn nữa bản thân tôi cũng không có cảm giác đặc biệt với trẻ con, chưa bao giờ cân nhắc qua vấn đề này."

"Ồ?" MC hỏi: "Không tưởng tượng viễn cảnh mình có con sẽ như thế nào sao? Giống như phái nữ chúng tôi, thời đi học đều sẽ thử tượng tượng."

Chu Cẩn Sơ trầm mặc một lát, trả lời ngắn gọn: "Không."

"… Ồ?" Tiếu Lăng Tiêu đang chờ sau sân khấu nghĩ: tui cũng không tưởng tượng đâu!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!