Edit: Egao.
"Trung Khuyển," Chu Cẩn Sơ nắm lấy hai móng vuốt của Tiếu Lăng Tiêu kéo lại gần mình, nhìn chằm chằm vào hắn, hỏi: "Mày đó… thích tao nhiều đến thế sao?"
"…" Tiếu Lăng Tiêu mở to mắt chó nhìn con ngươi đẹp đẽ của Chu Cẩn Sơ, tim đập ầm ầm, cổ họng "ừng ực" nuốt xuống từng ngụm nước miếng.
Thích… Tiếu Lăng Tiêu nghĩ: rất thích anh, rất muốn bên nhau cả đời.
Trong lúc suy nghĩ, hắn nghe thấy sau lưng mình truyền đến một tiếng "tách".
Tiếu Lăng Tiêu: "…?"
"Còn không biết đã xảy ra chuyện gì sao?" Chu Cẩn Sơ ôm Tiếu Lăng Tiêu đặt lên hai chân y, cầm điện thoại di động lật từng bức ảnh, nói: "Trung Khuyển, mày giống như vẫn luôn luôn nhìn tao…" Trên màn hình điện thoại là rất nhiều bức ảnh, chụp xa có, gần cũng có, đủ mọi góc độ, tất cả các vị trí đều cho ra ảnh chụp có Chu Cẩn Sơ bên trong. Còn có một số bức ảnh chụp lại từ camera theo dõi của đạo diễn, nhưng hình ảnh trên camera rõ ràng là y.
Chu Cẩn Sơ khi làm việc sẽ không để ý đến Trung Khuyển, y cho rằng Trung Khuyển luôn tự chơi một mình, không hề nghĩ rằng từ trước đến giờ nó đều chăm chú nhìn y.
Ngọa tào… Tiếu Lăng Tiêu lần thứ hai biến thành TiếuLăngTiêu. jpg, hắn nghĩ: thứ chết tiệt kia dĩ nhiên lại chụp ảnh mấy thứ mình nhìn thấy!!!
Chu Cẩn Sơ vẫn tiếp tục dùng một tay lật ảnh, một tay khác xoa xoa đuôi Tiếu Lăng Tiêu đuôi: "Máy thăm dò sẽ phân tích đuôi của mày, khi mày vui vẻ đung đưa đuôi nó sẽ chụp lại đồ vật mà mày quan tâm, chủ nhân từ đó sẽ biết được sở thích của thú cưng."
Tiếu Lăng Tiêu: "…"
"Bất quá…" Chu Cẩn Sơ nói tiếp: "Tao ngược lại không nghĩ tới, mày vừa nhìn thấy tao đã cảm thấy vui vẻ."
Đuôi được thả ra, Tiếu Lăng Tiêu không kìm được lắc lắc một cái, máy thăm dò kêu "tách" một tiếng, lại chụp thêm một bức ảnh…
Tiếu Lăng Tiêu: "…"
"Trung Khuyển," Chu Cẩn Sơ tựa như đột nhiên phát hiện ra cái gì: "Tao có thể hiểu được chúng ta càng ở gần nhau, đuôi của mày sẽ đung đưa càng nhanh, mức độ vui vẻ cũng sẽ càng cao, nhưng mà…"
Tiếu Lăng Tiêu: "…?"
"Tại sao mày…" Chu Cẩn Sơ tựa hồ cảm thấy rất khó hiểu: "Lại kích động nhất vào lúc ngồi xổm giữa hai chân tao?"
"…!!!" Tiếu Lăng Tiêu trợn to hai mắt chó, ghé sát vào di động của Chu Cẩn Sơ, sau đó hắn xấu hổ phát hiện ra, có vài bức ảnh… cảnh chụp lại đều là… phía dưới của đối phương…
Khoa học kỹ thuật cái con khỉ mau xuống địa ngục hết đi… Tiếu Lăng Tiêu gào thét trong lòng: có còn quyền riêng tư nữa hay không! Có lẽ nào, chó… chó cũng không có quyền riêng tư động vật hay sao?! Thật sự không có cẩu quyền! Tui, tui muốn thành lập ủy ban bảo vệ cẩu quyền, xử phạt cái công ty Hạ Quả gì gì đó ngay lập tức!
Hắn cảm thấy, một tấm mặt chó đã mất hết cả rồi.
Cũng may là Chu Cẩn Sơ không suy nghĩ nhiều.
Chu Cẩn Sơ mở bình luận dưới ảnh chụp.
Đúng như dự đoán, các bình luận đều là "Trung Khuyển thích chủ nhân nhất", "Thật thân thiết nha", còn có "Chu Cẩn Sơ nhất định là một người dịu dàng", "Động vật thật dễ hiểu", tình cờ cũng trộn lẫn các bình luận "Độ vô sỉ của Trung Khuyển tăng mạnh", "Trung Khuyển mày bị lộ rồi", "Âm mưu nho nhỏ bị phát hiện kìa"…
"…" Tiếu Lăng Tiêu thở dài một hơi.
Bây giờ, nhân dân cả nước đều biết hắn thích Chu Cẩn Sơ mất rồi.
Hắn thổ lộ trước mặt tất cả mọi người.
Sau này ra đường nhất định sẽ bị trêu ghẹo.
Haiz.
***
Sau khi kết thúc toàn bộ công việc, phân diễn của Tiếu Lăng Tiêu cũng chỉ còn có hai màn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!