Edit: Egao.
"Thú cưng tiến lên!" quý đầu tiên chỉ có bảy kỳ. Số lượng minh tinh tham gia tổng cộng có tám người, mỗi kì loại một người, đến kì thứ bảy là đã có thể xác định quán quân.
Tổng cộng có bốn con chó tham gia kì thứ ba từ dưới đếm lên. Trong bốn con có con Teddy đã từng cọ ống quần Chu Cẩn Sơ mà hắn ghét nhất. Tiếu Lăng Tiêu bỗng nhiên cảm thấy bi ai, cả ngày tranh giành tình nhân với chó, người ta xuyên qua đều là tranh đấu cùng với người, Tiếu Lăng Tiêu hắn ngược lại thật tốt, sau khi xuyên qua lại tranh đấu cùng với chó.
Mao chủ tịch đã nói "Đấu trời là niềm vui vô tận, đấu đất là niềm vui vô tận, và đấu người là niềm vui vô tận", cũng không nói gì đến đấu với chó, từ đó có thể thấy, tranh đấu với chó đến một chút lạc thú cũng không có.
Kì thứ ba đếm từ dưới lên có ba trò chơi, nhưng vì để kịp thời gian, phong cách mỗi trò đều rất khác trước đây.
Trò chơi đầu tiên tên là "Chú chó trung thành", nhưng các minh tinh lại gọi nó là "Câu dẫn chó nhà người khác" —— mỗi con chó trước tiên sẽ được ôm đặt vào một vòng tròn nhỏ, quanh vòng tròn có tường vây, tường vây không cao, con chó nhỏ nhất nhảy một cái là có thể ra ngoài. Sau khi trò chơi bắt đầu, mỗi chủ nhân cần đi lấy đạo cụ để dụ dỗ chó nhà minh tinh khác, đạo cụ có đồ ăn, đồ chơi, một ít đồ tạo âm thanh, thậm chí là món đồ không có tác dụng gì.
Đạo cụ cho mỗi người tổng cộng có mười cái, minh tinh cần cắn cứ vào hiểu biết của mình về những con chó khác, lựa chọn cho ba con khác mỗi con ba đạo cụ, sau đó dùng mỗi cái câu dẫn một con chó, tranh thủ phát huy hiệu quả lớn nhất của đạo cụ. Cuối cùng còn dư lại một đạo cụ dùng để gọi chó của chính minh tinh đó. Nói cách khác, mỗi con chó đều phải đối mặt với mười lần mê hoặc, trong đó chín lần là từ ba minh tinh khác, một lần cuối cùng là từ chủ nhân. Quy tắc tính điểm của trò chơi là: được chủ nhân dụ ra ngoài đạt điểm tối đa, mỗi một lần bị người khác dụ ra ngoài trừ một điểm, điểm tối đa là mười, thấp nhất là âm chín.
"Mọi người đều biết, loài chó rất trung thành." MC nói: "Tôi nhớ khi còn bé từng xem một bộ phim, lúc ấy còn khóc bù lu bù loa… Chuyên kể về một chủ nhân nuôi một con chó, con chó giúp người đó chăm sóc đứa con. Có một ngày chủ nhân ra ngoài gặp bão tuyết, hôm sau về nhà không thấy con đâu, trên mặt đất toàn là máu, trên giường trẻ con cũng vậy, con chó ở ngay bên cạnh, trong miệng đầy máu đỏ… Người đó tức giận dùng một đao giết chết con chó… Ngay sau đó, người này lại nhìn thấy đứa bé bò ra từ gầm giường, bình yên vô sự, mà một góc khác trên giường là xác một con sói đầy máu… Không biết chó của mọi người ở đây trung thành tới mức nào nha?"
"Ài…" Một nữ ca sĩ nhìn con chó lông vàng của mình, nói: "Tôi cảm thấy… không nên thử thách chó giống nam nhân trong câu chuyện kia, mà tốt nhất là không nên thử thách nó…"
Sau đó, bốn minh tinh bắt đầu chọn đạo cụ.
Một nữ diễn viên từng hợp tác với Chu Cẩn Sơ nhiều lần, chỉ vào Trung Khuyển hỏi Chu Cẩn Sơ: "Có thể nói cho em biết Trung Khuyển thích gì được không?"
"Trung Khuyển?" Chu Cẩn Sơ nhớ lại một chút, nhanh chóng trả lời: "Xương sườn." Trung Khuyển thích xương sườn, từng có một lần quán ăn giao hàng nhầm địa chỉ, Trung Khuyển thế nhưng lại làm loạn bắt y mua lại.
"Xương sườn à…" Nữ diễn viên thấy trong đám đạo cụ trong tay Chu Cẩn Sơ có cả xương sườn, lại hỏi tiếp: "Có thể nhường xương sườn cho em không?"
Yêu cầu này rất quá đáng, thế nhưng Chu Cẩn Sơ lại gật đầu, nói: "Có thể. Em còn muốn gì nữa không?"
"Ừm… bóng plastic nữa!" Nói xong, cô nàng chỉ vào đạo cụ của mình nói: "Anh cũng lấy mấy thứ khác từ chỗ em đi."
Chu Cẩn Sơ nhìn nhìn, cầm lấy một tảng đá, cùng một bông hoa hồng —— hai thứ vô dụng nhất trong đống đạo cụ của nữ diễn viên.
"Chu ảnh đế…" MC cảm khái: "Cũng rất galant đấy chứ?"
Sau khi trò chơi bắt đầu, Tiếu Lăng Tiêu nằm bò ra trong vòng tròn, chờ người khác tới dụ dỗ.
Trong lòng hắn có chút thoải mái, vì khi hắn còn làm người, chưa từng có người câu dẫn hắn.
"A…" Một nam ca sĩ tỏ ra do dự: "Đối với Trung Khuyển mà nói… không biết món nào mới hữu dụng ta…"
Tiếu Lăng Tiêu liếc mắt nhìn nam ca sĩ.
"Được rồi, tôi cảm thấy mình nên đi một con đường khác biệt mới thành công!" Ca sĩ kia tựa như đã hạ quyết tâm, lấy ra một đạo cụ: "Đến đây nào, Trung Khuyển!"
Tiếu Lăng Tiêu nhìn sang —— là một món đồ chơi hình cục phân.
Hơn nữa nhìn rất giả tạo, một đống nâu nâu vàng vàng còn có cả mắt lẫn mũi.
"…" Vẻ mặt Tiếu Lăng Tiêu lập tức biến thành mẹkiếpbệnhthầnkinh. jpg, hắn nghĩ: đầu của anh đang nghĩ cái gì vậy? Anh dĩ nhiên cảm thấy dùng thứ này có thể khiến Tiếu Lăng Tiêu tôi đây nhảy ra ngoài?!
Người kế tiếp chính là nữ diễn viên kia.
Cô nàng trước tiên ném quả bóng plastic để dụ Tiếu Lăng Tiêu, không có kết quả, sau đó lấy ra đòn sát thủ —— xương sườn. Cô nàng đứng ngoài vòng tròn, vươn tay cầm xương sườn, miếng xương sườn chỉ cách mũi và miệng Tiếu Lăng Tiêu có 10cm.
"Ngao…" Tiếu Lăng Tiêu nghĩ: phải nhịn, phải nhịn, phải nhịn!
Đã lâu chưa được ăn xương sườn, hắn thèm nhỏ dãi, cuối cùng đành gầm gừ một tiếng, sau đó bưng kín hai mắt chó.
"Woa…" MC nói: "Ý chí thật kiên định…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!