Chương 39: (Vô Đề)

Editor: Linh Đang

Tập đoàn Tiến Lâm nằm trong top 10 doanh nghiệp mạnh của thành phố D đột ngột lâm vào đường cùng.

Chính phủ hạ lệnh phong tỏa hết bất động sản thuộc quyền sở hữu của tập đoàn này. Chưa bán thì ngừng bán, đã bán thì cấm không được làm giấy chứng nhận đất đai. Quy hoạch rồi thì báo ngừng, phê duyệt rồi cũng báo ngừng.

Đây là tin tức mà Diệp Kiều Lục biết được khi về nhà kết thúc chuyến hành trình.

Diệp Trình Phong nói lúc đang ăn cơm.

Diệp Kiều Lục rất giật mình: " Danh tiếng của Tiến Lâm luôn không tệ, Kiến Lâm Tắc Duyệt thuộc quyền quản lí của tập đoàn Tiến Lâm, chuyện quản lý cũng tốt lắm."

"Chuyện của Kiến Lâm Tắc Duyệt không liên quan đến tập đoàn Tiến Lâm." Diệp Trình Phong liếc mắt nhìn Thi Dữ Mỹ đang có cảm xúc không tốt một cái, "Chuyện của Tiến Lâm, nghe nói là vấn đề tài chính."

Sắc mặt Thi Dữ Mỹ càng ngày càng tái nhợt, "Vấn đề gì?"

"Cụ thể không rõ ràng lắm. Anh đoán... Chuyện này có liên quan đến việc đại cổ đông của Tiến Lâm bán tháo cổ phần." Diệp Trình Phong dừng một chút, "Đây đều là tin vỉa hè, không có thông tin chính xác."

"Vậy ——" Tim Thi Dữ Mỹ đập nhanh, "Liệu có liên lụy đến Tiểu Kính hay không?"

Diệp Kiều Lục nghi ngờ câu hỏi này của Thi Dữ Mỹ. Tiến Lâm cùng Diệp Kính có liên quan gì?

Diệp Trình Phong cười cười, "Không có gì. Một sinh viên đại học như nó có thể liên quan gì."

"Điều này cũng đúng..." Thi Dữ Mỹ thoáng thả lỏng.

Diệp Trình Phong thấy con gái càng ngày càng lờ mờ, giải thích nói:  "Chủ tịch của Tiến Lâm là ba của Diệp Kính."

Một tiếng hét."A!" Diệp Kiều Lục sợ tới mức bị sặc một ngụm canh.

Thi Dữ Mỹ lộ ra một chút cười khổ, "Sau khi Tiểu Kính đi với ba nó, mẹ với ba nó rất ít liên hệ, cũng không nhắc đến nhau. Đều là chuyện qua rồi, nói đến nói đi cũng không có ý nghĩa."

Diệp Kiều Lục kinh ngạc, người ở chung với mình lâu như vậy, đột nhiên thành con của hào môn."Bảo sao con thấy phí sinh hoạt của Diệp Kính nhiều như vậy..."

"Ba nó chỉ biết cho tiền. Mẹ nói chuyện đường dài với Tiểu Kính nhiều, dạy dỗ đường dài còn nhiều hơn nhà họ Diệp." Thi Dữ Mỹ thấy rất may mắn, con trai không đi chệch đường. D~Đ~~L~~Q~~Đ~~

Diệp Kiều Lục nở nụ cười, "Diệp Kính tốt như vậy, nhất định là mẹ dạy dỗ."

"Đúng vậy, con cùng Tiểu Kính đều tốt lắm." Thi Dữ Mỹ than nhẹ thành tiếng, "Hiện tại chỉ hy vọng chuyện của Tiến Lâm không mang phiền toái đến cho Tiểu Kính."

"Hẳn là sẽ không." Diệp Trình Phong an ủi nói.

Diệp Kiều Lục bới bát cơm. Bây giờ cô đã biết vì sao trong hành trình đến Hoa Đông Diệp Kính đều ôm một bụng tâm sự. Hôm tới thành phố N, đúng là ngày tập đoàn Tiến Lâm bị đóng cửa.

Thi Dữ Mỹ: "Nhà Tiểu Kính sống ở Kiến Lâm Tắc Duyệt trên danh nghĩa của Diệp Trúc Hiền. Lão Diệp, không bằng chúng ta thuê phòng lớn ở thành phố H đi. Tiểu Kính ở ký túc xá lâu như vậy, cũng đủ ủy khuất, để thằng bé đến sống với chúng ta."

Diệp Trình Phong kinh ngạc với phản ứng của Thi Dữ Mỹ, "Hiện tại sự tình còn không rõ ràng lắm, đã bắt Diệp Kính gạt bỏ quan hệ với Tiến Lâm sao? Có phải có chút thiếu nhân tình hay không."

"Em quá rõ ràng đức hạnh của nhà họ Diệp, gien của gia tộc nhà bọn họ chính là ích kỷ." Đến cơm mà Thi Dữ Mỹ cũng ăn không vô, "Trong lòng em lo lắng, chỉ sợ Tiểu Kính bị liên lụy."

Diệp Trình Phong trầm tư một lát, nói: "Năm trước có người bạn giới thiệu một căn phòng có hai phòng ngủ ở Kiến Lâm Tắc Duyệt. Qua năm mới bận rộn, vẫn kéo dài. Mấy ngày nay anh hẹn thời gian với chủ nhà, cùng đi xem."

Thi Dữ Mỹ gật đầu, "Được được."

----

Ngày hôm sau Diệp Kiều Lục từ phố Hương Sơn về Kiến Lâm Tắc Duyệt.

Mở cửa ra nghe thấy phòng khách truyền đến một loạt âm thanh như tiếng kêu rên sắp chết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!