Chương 32: (Vô Đề)

Mô hình dự thi làm được 80% thì Diệp Kính nói dự án có vấn đề.

Lúc đó, Diệp Kiều Lục đang khom người dán mô hình cây cầu lớn xuống, nghe thấy câu Diệp Kính nói liền đứng thẳng lên, "Thật không?"

Diệp Kính trả lời cô một cách lạnh lùng.

Cô vội vàng nhảy từ trên bàn xuống, "Thật ra cũng tạm được mà…" Một đám hộ hình nằm rải rác, chồng lên nhau ở dưới chân cầu vượt, đã rất ngay ngắn thẳng hàng rồi.

Trâu Tượng sải bước đến bên cạnh, "Tạm cái quái gì. Cứ nộp lên như bài tập bình thường mà được hả? Thi đua mà nói, phải tăng thêm cảm giác kinh diễm."

Diệp Kiều Lục chau mày, Trâu Tượng nói rất có lý. Cô xem thiết kế này lâu quá nên lối suy nghĩ trở nên cố chấp rồi.

"Hôm nay nghỉ ngơi đi." Diệp Kính thu dọn đồ đạc rồi rời đi.

Diệp Kiều Lục gật đầu, đeo túi sách lên lưng, cũng đi về theo Diệp Kính.

Hai người bọn họ đi rồi, không hiểu sao Ngô Thiên Dã và Thang Ngọc lại cãi vã ầm ĩ khiến Trâu Tượng đau cả đầu, cho nên cậu ta cũng vội vàng trốn mất tăm.

Ngay sau đó, Ngô Thiên Dã không cẩn thận đụng phải bàn, mô hình bị rơi xuống đất, những khối vuông nhỏ tan tác trên mặt đất.

Thành quả bận rộn suốt 5 ngày của mọi người quay về con số 0.

Chuyện này đã khiến nội bộ nhóm xảy ra mâu thuẫn. Hai bên đối lập nhau vẫn là Ngô Thiên Dã và Thang Ngọc.

Diệp Kiều Lục thấy mô hình bị phá hủy, chỉ oán trách vài câu chứ cũng không nóng giận gì nhiều. Dù sao thì có làm rơi hay không cũng vẫn phải làm lại một lần nữa.

Diệp Kính lạnh lùng liếc Ngô Thiên Dã một cái rồi lại trầm mặc.

Trâu Tượng thì coi như đây là việc không liên quan đến mình, an ủi vài câu giả tạo.

Ngô Thiên Dã và Thang Ngọc lại đùn đẩy trách nhiệm cho nhau, Ngô Thiên Dã không hề kiêng nể: "Ai ngờ cậu tới tham dự cuộc thi mà vẫn còn cám dỗ Diệp Kính."

Thang Ngọc không kìm nén nổi phẫn nộ, quay phắt người đi nhanh ra khỏi phòng học.

Diệp Kiều Lục kinh ngạc quát, "Cậu nói bậy cái gì vậy."

Ngô Thiên Dã hừ lạnh một cái.

Cô nhìn Diệp Kính.

Diệp Kính đang cầm bút máy vẽ dự án, đáy mắt toát lên vẻ lười biếng không quan tâm.

Cô lại nhìn Trâu Tượng.

Cậu ta thể hiện ra dáng vẻ mình chỉ là quần chúng đến xem náo nhiệt.

Cô nghiêm mặt lại, "Ngô Thiên Dã, cậu đi tìm Thang Ngọc về đi."

"Còn lâu mình mới đi." Ngô Thiên Dã ngồi xuống. "Tâm tư của cậu ấy cũng không để lên thiết kế đâu. Bài tập lớn được điểm cao cũng do hưởng hào quang của Diệp Kính thôi."

Cô đi đến bên cạnh Diệp Kính, "Diệp Kính, cậu nghe thấy không?"

Diệp Kính ngừng bút, cô đang tỏ vẻ muốn kéo cậu xuống nước mà.

"Ngô Thiên Dã nói Thang Ngọc được điểm cao là vì cậu."

Diệp Kính giương mắt nhìn cô, "Không phải."

Diệp Kiều Lục vừa lòng với câu trả lời này, quay về phía Ngô Thiên Dã, "Thấy chưa, cậu đã đuổi người ta đi rồi mà còn nói xấu người ta."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!