Có điều, anh Sâm là to nhất, cho nên anh Sâm nói rộng thì chính là rộng nha!
Hai người nằm ngủ, nhưng do cảm thấy xấu hổ vì động cơ đen tối mà Dạ Sâm quay lưng lại với Nhậm Cảnh. Còn Nhậm Cảnh thì vẫn hướng mặt về phía cậu. Hai mắt anh nhìn cần cổ trắng nõn của Dạ Sâm không rời. Sau đó, là tấm lưng, là vòng eo mê người…
Ừm, trên trời không thích hợp để nghĩ nhiều cho lắm!
Dạ Sâm cố gắng để bản thân không thật sự ngủ mất, cậu hãy còn nhiệm vụ cần làm.
Có điều, cố được cơ khoảng bảy tám phút, thì hai mí mắt Dạ Sâm đã có phần không khống chế được mà dính chặt lấy nhau. Thấy Nhậm Cảnh im lặng, cậu liền khó nhịn hỏi "Nhậm Cảnh, anh ngủ chưa?"
Nhậm Cảnh nãy giờ luôn nhìn cậu không chớp mắt, làm gì có chuyện đã ngủ?
Nhưng anh không những không đáp, mà còn giả bộ nhắm mắt lại.
Dạ Sâm hơi động lòng, nhỏ giọng hỏi tiếp "Ngủ rồi sao?"
Không ai trả lời… Ngủ thật?
Để tránh chuyện lỡ như, Dạ Sâm gọi hệ thống đi chết đi hỏi "Nhậm Cảnh ngủ chưa?"
Hệ thống đi chết đi thầm nghĩ: Không biết ngủ chưa, nhưng biết chắc là muốn ngủ cậu!
Chỉ là, nó không thể nói thế. Thân làm một hệ thống xứng với chức trách, nó hiển nhiên nên đáp "Ngủ rồi."
"Nhanh vậy?"
Hệ thống đi chết đi "Anh ta bận rộn như thế, tám phần mười là tối qua lại làm việc đến muộn, cả đêm ngủ bốn năm tiếng là chuyện bình thường."
Dạ Sâm tin tưởng "Cũng phải… Đêm mà chỉ ngủ bốn năm tiếng, thì đến trưa đúng là đặt lưng xuống liền ngủ được ngay. Tôi từng thế rồi!"
Thật tốt, cứ vậy liền ngủ!
Dạ Sâm vui vẻ quay người, nhìn Nhậm Cảnh tim liền thình thịch đập loạn mấy cái.
Tư thế ngủ của Nhậm Cảnh rất quy củ. Cộng thêm ngoại hình vốn đẹp sẵn, anh có làm gì cũng thấy đẹp.
Lúc này, anh còn đút tay dưới gối đầu, trông rất đáng yêu.
Dạ Sâm cảm thấy như mình bị trúng tà, vội vàng xua tan ý nghĩ trong đầu.
Cậu chậm chạm dán sát vào như ốc sên…
"Ê, thế nào mới được coi là ôm nhau ngủ?"
Hệ thống đi chết đi "Hai người không phải từng ngủ chung rồi à?"
Dạ Sâm đỏ mặt gào lên "Đã bảo uống say rồi, ai mà nhớ được cơ chứ!"
Hệ thống đi chết đi "Cậu có thể chui vào lòng Nhậm Cảnh, đặt tay anh ta vòng qua eo cậu…"
Hầu kết Dạ Sâm ực một cái "Nóng lắm."
Hệ thống đi chết đi "Cậu hạ thấp điều hòa xuống là được."
Dạ Sâm "…" ngây ra một lúc rồi hạ điều hòa xuống thật.
Hệ thống đi chết đi câm nín "…" Thật đúng là chả có tí hy vọng nào!
Chỉnh xong điều hòa, khóa xong cửa kéo, nếu cậu còn không hành động ngay thì Nhậm Cảnh sẽ tỉnh mất!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!