Chương 48: (Vô Đề)

Những chiếc du thuyền sang trọng chở du khách đi lại trên sông thật tấp nập.

Trong trí nhớ của Tưởng Mộ Thừa, mỗi lần anh đến căn hộ ở Thượng Hải này ở, anh sẽ đều nhìn thấy một cảnh tượng giống nhau như đúc, đặc biệt là vào những ngày nghỉ cuối tuần, trời đẹp là ở đây, ngoài những toà nhà cao chọc trời thì chính là lượng du khách đông đảo đến từ khắp nơi.

Anh còn nhớ rõ khi lần trước anh đưa Nhiên Nhiên đến đây, khi đó con bé mới chín tuổi, chưa hiểu rõ sự đời, đã nói: "Cậu, Thượng Hải tại sao nhìn cũng đâu sạch lắm mà lại là thành phố đẳng cấp quốc tế?"

Có lẽ trong suy nghĩ của Nhiên Nhiên, Thượng Hải cũng phải giống như New York hay London, sạch không một hạt bụi.

Lúc ấy anh đã giải thích với con bé rằng: ở Thượng Hải nhiều khách, kẻ tới người đi nối tiếp, chỉ cần mỗi người ném một tờ giấy xuống đường thì cả thành phố này chính là cái bãi rác.

Anh còn nói với con bé rằng, thời điểm Thượng Hải sạch sẽ nhất là vào mùa đông

Cho nên khi Giáng sinh đến, Nhiên Nhiên không đi New York nữa, anh đưa con bé đến Thượng Hải để nghỉ lễ.

Giáng sinh năm ấy đường phố rộn ràng nhộn nhịp như tết.

Cũng có lẽ Giáng sinh năm nào cũng như vậy, chỉ là trước giờ anh chưa từng đi dạo phố bao giờ.

Tối đó anh đưa Nhiên Nhiên đi dạo ở đường Nam Kinh, sau đó Nhiên Nhiên lại muốn ăn sủi cảo tôm ở Thành Hoàng Miếu.

Dùng cách miêu tả cả biển người để kể lại tối đó thật không sai.

Anh nắm tay Nhiên Nhiên, lúc đi qua hàng kem Haagen

-Dazs thì con bé nhất quyết không đi tiếp, nói rằng mình không đói mà nóng quá.

Tối đó đông lạnh cóng người, làm gì có chuyện nóng nực gì, chính là trẻ con vòi vĩnh thôi.

Không còn cách nào khác, anh không chịu được sự năn nỉ của Nhiên Nhiên, liền đưa con bé vào nhà hàng.

Lúc ấy, có một cặp đôi yêu nhau đang đi tới phía họ, lúc ấy anh không chú ý người con trai trông ra sao, mà thứ đập vào mắt anh chính là cô gái đang ngồi vắt vẻo trên vai người con trai.

Cô gái ấy đang cúi đầu ăn ăn từng thìa nhỏ kem Haagen

-Dazs.

Chợt Nhiên Nhiên nói, cậu, cậu mua cho cháu vị kem giống chị ấy đi.

Có lẽ giọng Nhiên Nhiên đã thu hút sự chú ý của cô gái, ánh mắt cô nhìn hai người một lúc, sau đó cười nhẹ với Nhiên Nhiên.

Sau đó bọn họ đi ngang qua nhau.

Rồi, anh đến nhà Tô Thế Khải ở thành phố C.

Tô Thế Khải biết anh phải về Thượng Hải, liền nhờ anh đưa hộ cho Tô Vận quần áo mùa đông, ông nói rằng Thượng Hải đợt này giảm nhiệt độ, Tô Vận mang không đủ áo ấm.

Đương nhiên, lúc ấy anh không hề biết tên cô là Tô Vận, chỉ biết cô là tiểu Vận.

Lần đó tuy rằng anh cũng ngồi xe đến trường học của cô, nhưng anh lại không xuống xe mà nhờ trợ lý Khương liên lạc với cô rồi đưa cô quần áo.

Hôm ấy, cô đứng rất gần chỗ xe đậu, anh có thể nhìn rõ ràng và nhớ ra cô gái này anh đã từng gặp, chỉ mới mấy ngày hôm trước thôi, anh và Nhiên Nhiên đã gặp cô ở trước cửa Haagen

-Dazs.

Đây là lần thứ hai anh thấy Tô Vận.

Lần thứ ba là ở cửa hàng tự phục vụ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!