Chương 22: Trình Thiên Nhiễm

"Không biết người khác thế nào, nhưng tôi đối với anh chính vậy, sự yêu thích của tôi đối với anh chính là không chịu nổi một sự đả kích, rốt cục thì nó cũng là thứ tình yêu đơn phương bị đương sự của nó ghét bỏ."

"Ban đầu là tôi quấn lấy anh, anh từ chối tôi, sau này thì lại chán ghét tôi, nên tôi cũng hiểu được nó không có ý nghĩa gì nữa."

Tô Mặc Trừng nghe cô nói, ngữ khí bình tĩnh không cảm xúc, giống như chuyện cô đang nói không liên quan gì tới mình vậy, thậm chí trong quá trình nói chuyện cô còn nở nụ cười, sự tức giận trong lòng anh không ngừng dâng lên.

Anh không phải chán ghét cô, anh khiến cho cô tránh xa anh, không phải vì anh không không thích cô.

"Tin nhắn là tôi tự động gửi cho anh, cơm cũng là do tôi kiên quyết đưa, wechat cũng là do tôi tìm lấy do bắt anh không thể nào không tải nó, son môi là do tôi cố ý nói nó có giá 520, mỗi lần anh đi bàn công việc đều là do tôi cố ý tạo ra cuộc gặp ngẫu nhiên, bị anh từ chối tôi vẫn mặt dày không nghe lời cảnh cáo của anh cách xa anh ra, đó cũng chính là sự lựa chọn của bản thân tôi.Toàn bộ những điều ở trên đều là do tôi thích anh, tôi muốn theo đuổi anh, nhưng bây giờ,

"Khóe miệng cô hạ xuống, lời nói nhẹ bổng, có chút chua sót nói:"Tôi không muốn theo đuổi nữa."

Ở công ty anh nhìn thấy hình ảnh đó, cô vẫn không nói ra, chút tự tôn cuối cùng của Trình Thiên Nhiễm không cho phép cô lộ ra bộ dáng đáng thương trước mặt anh.

Trình Thiên Nhiễm trút hết nỗi lòng liền cầm lấy thẻ ngân hàng mà anh đặt trên bàn, không nhanh không chậm mở khóa kéo của túi xách màu lá cọ, bỏ thẻ vào đó, sau đó cười nói với anh:

"Chúc mừng anh, từ nay về sau có thể yên tĩnh rồi, sẽ không còn bị tôi quấy rầy nữa."

"Tô tiên sinh, tạm biệt."

Trình Thiên Nhiễm nói xong liền xoay người đi ra ngoài, mỗi một bước đi đều khiến lòng của cô đau thêm một chút, đến khi cô đi đến cửa nhà hàng, thì giọng nói của Tô Mặc Trừng ở phía sau truyền tới, giọng điệu không còn bình tĩnh trầm ổn giống như ngay xưa, cũng không lạnh lẽo như đêm bọn họ cãi nhau, mà là dè dặt cùng cẩn trọng, trong đó hàm chứa sự hoảng loạn khó phát hiện.

Trình Thiên Nhiễm.

Phục vụ vẫn đang đứng giữ cửa cho cô, chờ cô bước ra.

Quả thật Trình Thiên Nhiễm đang giận lẩy, nhưng cô cũng đã hạ quyết tâm sẽ buông tay anh, cô đã nói qua, đời này không phải không có anh thì không được, chỉ có nếu là anh thì sẽ rất tốt.

Nếu đã không thể tốt, thì phải buông tay thôi.

Cô không quay đầu lại, chỉ để lại một câu nói cuối cùng cho anh vào đêm nay:

"Bây giờ là tôi xin anh, xin anh, Tô tiên sinh, cách xa tôi một chút."

Em muốn quên đi anh.

Em muốn bản thân mình không thích anh nữa.

Cô nói xong liền ra đi ra khỏi nhà hàng, cũng không quay đầu lại mà bước đi thật xa.

Anh vừa định đưa tay ra kéo lấy cô, thì nghe được những lời nói của cô, cánh tay liền cứng đờ trong không trung, cuối cùng trơ mắt nhìn cô rời đi, không đưa tay giữ chặt cô, không mở miệng nói chuyện, yên lặng nhìn bóng lưng của cô biến mất trong tầm nhìn của mình.

Trình Thiên Nhiễm cầm túi xách đi trên đường, đầu óc hỗn độn, rõ ràng trong lòng cô buồn bã khó chịu, cảm xúc này cứ trấn áp khiến cô không thể nào thở nổi, nhưng cô không có cách nào phát tiết ra được, thậm chí ngay cả giọt nước mắt cũng không rơi ra.

Ngay lúc Trình Thiên Nhiễm mệt mỏi muốn gọi xe về nhà thì điện thoại trong túi vang lên. Cô lấy ra bấm nghe, không cảm xúc gì gọi một tiếng: Nhược Đồng.

Đường Nhược Đồng nghe ra được cô đang không vui, bèn hỏi cô một câu: Cậu làm sao thế?

Hỏi xong lại vội vàng nói:

"A quên đi, trước tiên tới nói chính sự, một lát nữa cậu hả nói với tớ rốt cục đã xảy ra chuyện gì?"

Chính sự gì?

Trình Thiên Nhiễm ngẩng đầu nhìn tủ kính trước mặt, một quả cầu thủy tinh được đặt trên kệ của giá bày biện của cửa hàng bán quà, bên trong quả cầu đó chính là một đôi người gỗ đang ôm ấp.

"Cuộc thi đấu Lửa Cháy sắp hết hạn báo danh, rốt cục cậu có báo danh không?"

Trình Thiên Nhiễm đột nhiên nghĩ đến trước đây Đường Nhược Đồng đã từng cập về trận đấu này với cô, khi đó cô vẫn còn toàn tâm toàn ý theo đuổi anh, tâm tư mỗi ngày đều đặt trên người anh, căn bản không có ý định tham gia trận đấu lần này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!